Nước ấm?
Khóe mắt tài xế hơi run rẩy, đây là lần đầu tiên hắn thấy có người mời Lục Lẫm uống nước ấm.
E là những người muốn mời Lục Lẫm dự tiệc ở khắp thủ đô nghe được câu này sẽ thổ huyết mất.
Tài xế còn đang cảm thán thì thấy Lục Lẫm mở cửa xe qua kính chiếu hậu.
"!" Tài xế kinh hãi, thế mà đi thật sao? Hắn vội vàng mở cửa bung dù chạy ra sau che mưa cho Lục Lẫm.
Lục Lẫm cầm dù, bên kia Yến Hạc Thanh đã xuống xe chạy vào chung cư rồi chờ anh ở cửa.
Lục Lẫm che dù đi qua, sau đó xếp dù lại, Yến Hạc Thanh đi trước, "Nhà tôi trên lầu ba ấy."
Vách tường tỏa ra mùi ẩm ướt dưới ánh đèn vàng cam, cầu thang hẹp bị giẫm bóng loáng, Lục Lẫm nhìn bóng lưng thiếu niên, chỉ giây lát sau đã đến lầu ba.
Mỗi tầng có hai căn hộ, Yến Hạc Thanh móc túi lấy chìa khoá ra cắm vào ổ rồi xoay sang trái một vòng, khóa cửa "cạch" một tiếng mở ra.
Yến Hạc Thanh đẩy cửa vào, trước tiên bật đèn lên, thay dép rồi nghiêng người tránh đường, "Ngài vào đi."
Lục Lẫm để dù dựa vào chân tường rồi nhìn Yến Hạc Thanh, "Có bao bọc giày không?" Chắc nhà cậu sẽ không có dép vừa chân anh.
Yến Hạc Thanh lắc đầu, "Đừng để ý, ngài cứ bước vào đi."
Nhà cũ nên từ sàn gạch men có thể nhìn ra dấu vết tháng năm, nhưng thiếu niên chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827434/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.