Cho Từ Kiều Âm ăn cháo xong, Yến Hạc Thanh hàn huyên với bà mấy câu rồi ra về.
Xuống tầng trệt, Lục Mục Trì cản cậu lại, "Mười giờ rồi, đêm nay ngủ lại đây đi."
Yến Hạc Thanh liếc hắn một cái.
Ánh mắt rất bình thản nhưng vẫn làm Lục Mục Trì nhớ lại chuyện trước kia.
Quả thật hôm nay hắn thấy đã muộn nên mới giữ Yến Hạc Thanh ngủ lại, cậu chưa nói gì mà hắn đã tự chột dạ, đi theo giải thích, "Không có ý gì khác đâu, em yên tâm đi."
Yến Hạc Thanh chẳng có biểu cảm gì, "Tôi không tin anh."
"......" Lục Mục Trì nghẹn họng.
Một lát sau, hắn thở dài, "Anh đưa em về." Hắn chuẩn bị thay giày.
"Đổi người khác được không." Yến Hạc Thanh hỏi, "Không phải anh, đưa tôi đến chỗ có thể đón taxi là được rồi."
Tâm trạng vui vẻ của Lục Mục Trì chẳng còn lại gì.
Yến Hạc Thanh thích hắn nhưng lại đề phòng hắn, hắn rất hiểu cảm giác này. Cũng như hắn đối với Từ Kiều Âm, hắn khát khao tình thương của mẹ nhưng vẫn nhớ rõ cảm giác bị Từ Kiều Âm bỏ rơi.
Đó là vết thương trong tâm hồn, không phải một sớm một chiều có thể chữa khỏi.
Điều hắn phải làm bây giờ là dùng hành động để chứng tỏ từ nay trở đi mình sẽ tôn trọng Yến Hạc Thanh.
Lục Mục Trì ngừng thay giày, thậm chí còn lùi lại mấy bước giữ khoảng cách rồi gọi quản gia đưa Yến Hạc Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827183/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.