Sao trên đời lại có chuyện trùng hợp thế chứ.
Lục Lẫm vừa tới thì cúp điện.
Đèn cảm ứng ngoài hành lang vẫn sáng.
Ánh đèn mờ nhạt hắt vào bị Lục Lẫm che đi quá nửa, đôi mắt Yến Hạc Thanh ẩn trong bóng tối, chỉ thấy được gần nửa khuôn mặt trắng như tuyết.
"Chắc đứt cầu dao rồi."
Công tơ điện nằm ở cửa.
Cậu mở ra công tơ điện in hằn dấu vết năm tháng, lạch cạch lạch cạch.
Công tơ điện đã ngừng chạy, bên dưới có một hộp sắt nhỏ tróc sơn, vặn ốc vít, có một con ốc và miếng sắt bị bung ra một cách mờ ám.
Yến Hạc Thanh bình tĩnh đóng hộp sắt lại: "Hình như đường dây bị trục trặc rồi, để tôi gọi cho chủ nhà."
Khu chung cư cũ kỹ này ngoại trừ bảo vệ và lao công thì không có ban quản lý, có vấn đề gì cứ liên hệ với chủ nhà.
Chủ nhà của Yến Hạc Thanh là một người đàn ông trung niên keo kiệt, nghe nói đường dây điện trục trặc thì bảo ăn cơm xong sẽ tới sửa.
Ông ta sống ở một chung cư khác, tới đây mất khoảng một tiếng.
Lúc cho Yến Hạc Thanh thuê phòng cũng có cả đống vấn đề, ngoài miệng nói sẽ tới sửa nhưng dùng dằng mấy ngày Yến Hạc Thanh đã tự sửa xong, thậm chí ông ta còn đang trên đường tới.
Hôm nay cũng vậy, đến lúc đó ông ta sẽ viện cớ không thể đến được, chẳng hạn như trong nhà đột nhiên có việc, xe điện hết điện, kéo rê đến khi Yến Hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827176/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.