Âm thanh trong xe giữa khuya cực kỳ chói tai, Lục Lẫm đưa tay lấy điện thoại ra tắt máy rồi vứt xuống sàn.
Trong tích tắc, Yến Hạc Thanh thoáng thấy mấy con số trên màn hình.
3564.
3564, số điện thoại thứ ba của Lâm Phong Trí.
Yến Hạc Thanh nhắm mắt lại, bị Lục Lẫm đẩy ngã xuống ghế nệm mềm mại.
Tiếng hít thở dần trở nên gấp gáp, chẳng biết ai đụng phải hộp cơm mà cái nắp rơi xuống phát ra tiếng động, lúc này Lục Lẫm mới rời khỏi môi Yến Hạc Thanh.
Quay lưng về phía ánh sáng, đôi mắt đen hơn cả bóng đêm của anh nhìn thanh niên dưới thân mình.
Yến Hạc Thanh vẫn không biết lấy hơi nên bị ngạt, bờ môi khẽ nhếch lên, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở.
Mắt Lục Lẫm càng tối đi, anh đưa tay tới, ngón cái xoa xoa khóe môi đỏ rực, lực tay mạnh hơn những lần trước, trong cổ phát ra thanh âm, "Kết hôn với anh nhé."
Đầu óc Yến Hạc Thanh choáng váng nên mới đầu không nghe rõ lắm, mấy giây sau, cậu mở choàng mắt, hơi nước mờ mịt bao phủ con ngươi lập tức biến mất sạch.
Cậu không thể trả lời.
Cậu không nghĩ tới chuyện kết hôn.
Điều đó quá xa vời đối với cậu.
Cậu là người không có tương lai.
Ánh sáng mờ nhạt len lỏi qua những khe hở xung quanh Lục Lẫm, nhiệt độ trên môi nóng đến đáng sợ, thật lâu sau bờ môi Yến Hạc Thanh vẫn không mấp máy được.
Trong xe cực kỳ yên tĩnh.
"Chưa cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827104/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.