Nụ hôn này cũng không kéo dài quá lâu.
Lục Lẫm buông Yến Hạc Thanh ra, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn cậu, "Ký "hợp đồng" với anh đi, không cho đổi ý."
Đây là lần duy nhất anh tỏ ra cương quyết với Yến Hạc Thanh.
Yến Hạc Thanh cười, "Em đã quyết định ký "hợp đồng" thì sẽ không đổi ý đâu."
Tương lai vô định không còn quan trọng nữa.
Cậu sẽ sống tiếp.
Cậu nhất định sẽ để mình sống tiếp.
Ánh mắt cậu trong veo, "Cuối tháng hãy cho người khác biết nhé."
Cậu vẫn còn một chuyện phải làm.
"Hợp đồng này em là bên A, em làm chủ mà." Lục Lẫm ôm trọn Yến Hạc Thanh vào lòng.
Cuối cùng hai người chọn sáu bộ chăn ga gối đệm, kể cả bộ màu đỏ kia.
Ra khỏi cửa hàng, nhìn quanh không thấy bóng dáng Lâm Phong Trí đâu.
Yến Hạc Thanh biết y đi rồi.
Lục Lẫm vừa hôn cậu thì Lâm Phong Trí đã chịu không nổi bỏ chạy.
Khoảng cách khá xa nên Lâm Phong Trí không nghe được họ nói gì, nụ hôn của Lục Lẫm nằm ngoài kế hoạch nhưng lại đem đến hiệu quả nhanh chóng.
Yến Hạc Thanh cũng chẳng băn khoăn liệu Lục Lẫm có phát hiện Lâm Phong Trí bám đuôi hay không.
Lâm Phong Trí không hề ngụy trang nên muốn nhận ra y rất dễ dàng.
Hai tay xách túi giấy, Yến Hạc Thanh chuyển hết sang một tay rồi lấy điện thoại ra xem thời gian, đã sắp đến giờ ăn trưa, cậu cất điện thoại vào rồi nói: "Đi ăn thôi, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827097/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.