Hạ Ngọc Huyền biết Lan Trạch từng ở trong cung một thời gian, hiện giờ chàng không thể xuống giường, chàng nói với Cơ Thường: "Thần tham kiến hoàng thượng, hôm nay không tiện hành lễ... Cậu bé là tùy tùng của thánh y Lục, hôm nay ở lại trông thần."
"Tùy tùng?" Cơ Thường nhếch môi nhả ra hai chữ, ánh mắt u ám liếc sang Lan Trạch, dĩ nhiên gã không ngờ là Lan Trạch sẽ còn xuất hiện trong cung, trông thái độ của Hạ Ngọc Huyền thì chắc hẳn còn gì ẩn khuất ở đây.
"Đứng dậy đi, đã làm tùy tùng thì phục vụ Hạ đại nhân cho cẩn thận, Hạ đại nhân mà có vấn đề gì bất trắc là trẫm hỏi tội ngươi đấy." Cơ Thường đưa tầm mắt về, bước đến bên cạnh Hạ Ngọc Huyền.
Cơ Thường đi ra xa dần, Lan Trạch mới nguôi nguôi được xíu, suy nghĩ em rối bời, đầu óc toàn là giấc mơ kia, giờ lòng bàn tay cũng đã lạnh ngắt.
Em chưa từng làm chuyện gì xấu xa, có lẽ việc xấu duy nhất em từng làm là lợi dụng Hạ Ngọc Huyền, Hạ Ngọc Huyền bị gãy một bên tay vì em, bây giờ trời cao sắp trừng phạt em ư?
Lan Trạch không kiềm chế nổi nghĩ vậy, bây giờ muốn đi ra ngoài nữa thì quá bất khả thi, Cơ Thường và Hạ Ngọc Huyền đang khẽ giọng trao đổi công việc, có vẻ hai người nhắc đến em, ánh mắt chốc chốc lại lướt sang bên này.
"Trẫm lại không biết là giờ nó vẫn đang ở phủ Như Tuyết đấy... Người các ngươi cứu hôm trên đường đi quận Thục là nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-he-voi-anh-trang-sang/3448044/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.