Tác giả: Sở Chấp | Chuyển ngữ: Bunbun
————
Lan Trạch không biết là hôm qua mình đã khóc cả buổi trong lòng Tạ Cảnh Đình, em quấn quít mãi, lúc bị Thường Khanh khênh đi còn cứ níu kéo tay áo Tạ Cảnh Đình suốt.
Hôm trước được đút canh giải rượu, lúc tỉnh dậy Lan Trạch không khó chịu lắm, em tự đánh răng rửa mặt, đã quên sạch sẽ mọi chuyện sau khi thiếp ngủ.
Kí ức của em vẫn dừng ở đoạn Thường Khanh đưa điểm tâm cho em xong em ôm cột ngủ mất.
Hình như nằm mơ thấy Tạ Cảnh Đình.
Lan Trạch nghĩ ngợi, em đã thu dọn gọn ghẽ tay nải nhỏ của mình từ lâu, có mỗi mấy thứ em cần mang theo, nhưng buổi sáng chẳng có ai đến đón em cả.
Em ra ngoài hỏi thị vệ, Tạ Cảnh Đình không ở đây, đang bận rộn đâu nữa không biết, hình như lúc nào Tạ Cảnh Đình cũng rất bận bịu.
Hai hôm sau em mới gặp được Tạ Cảnh Đình, hai hôm sau là em phải về Quốc tử giám rồi. Tạ Cảnh Đình chưa hề đưa em đi mà còn tiễn em đến Quốc tử giám, không rõ có ý định gì.
Ba ngày rồi em mới nhìn thấy Tạ Cảnh Đình, đồ đạc của em đã dọn hết, chân sắp khỏi hẳn, bây giờ đi đứng tàm tạm rồi.
Thường Khanh bế em lên xe ngựa, em ngồi vào góc, lướt mắt thấy phần hông Tạ Cảnh Đình còn đang treo lệnh bài ngọc, chắc là vừa từ ngoài thành về.
"Đốc chủ đưa nô tài đi học ạ?" Lan Trạch hỏi, em quan sát Tạ Cảnh Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-he-voi-anh-trang-sang/3441478/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.