Đại bạch hổ đột nhiên bước lùi lại về phía sau, Liên Thanh Nhuy không đứng vững, lập tức ngã nhào về phía trước.
Đại bạch hổ lại không thể trở mắt mặc cho người phụ nữ ngu xuẩn này té ngã, cũng không muốn xông lên làm đệm thịt cho cô để cô thừa cơ lại vừa sờ vừa ôm chiếm tiện nghi của mình, đành phải duỗi đuôi hổ thật dài kia ra, quấn lấy eo của người phụ nữ kia.
Liên Thanh Nhuy ổn định trọng tâm, sau đó…
Sờ cái đuôi hổ! (1/1) GET!
Cảm giác lông xù trên cái đuôi cũng thật tốt nha! Cảm giác trơn mượt rất thoải mái ~
A hi hi ha ha!
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Liên Thanh Nhuy tràn đầy nụ cười nhộn nhạo.
Đại bạch hổ bị kích thích đến mức toàn thân phải xù lông lên…!!!
Vội vàng thu hồi cái đuôi lại.
Mẹ nó, cái đuôi chính là bộ phận riêng tư mà chỉ có bạn lữ của thú nhân mới có thể sờ được!
Nhưng mà, người phụ nữ này thật sự đúng là bạn đời trên danh nghĩa của anh…
Hơn nữa, không phải là lần nào cô cũng dùng đủ mọi cách mọi thủ đoạn để có thể tận dụng được mọi cơ hội chấm mút hay sao…
Thế mà anh lại đột nhiên có cảm giác quen thuộc quỷ dị…
Nếu như một ngày nào đó cô đột nhiên không muốn động tay động chân với anh nữa thì lúc đó mới cần phải thực sự đề cao cảnh giác, rằng có thể cô đã di tình biệt luyến, có thú vui khác ở bên ngoài.
Đại bạch hổ cảm thấy tâm lực lao lực quá độ, buông tha ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-my-thuc-sung-hon-hang-ngay/783221/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.