Đại bạch hổ nhìn cô một cái, thoạt nhìn có vẻ như không được nguyện ý lắm, nhưng một lát sau thì vẫn gật đầu.
An bá ở bên cạnh liền nói: “Vậy lát nữa tôi sẽ gửi thiệp mời Khổng thiếu gia, trưa mai có được không?”
Liên Thanh Nhuy liên tục gật đầu: “Có thể có thể!”
An bá cười nói: “Vậy thì tôi đi chuẩn bị thêm một ít nguyên liệu nấu ăn trước đã.”
Nhìn Liên Thanh Nhuy có vẻ như đang rất vui vẻ chờ mong Khổng Vũ Soái tới cửa làm khách, tâm tình đại bạch hổ trở nên buồn bực, đáng tiếc trên mặt hổ chỉ toàn là lông nên căn bản nhìn không ra.
Tai hổ xinh đẹp đáng yêu của đại bạch hổ run rẩy, cảm thấy rất khó chịu, anh xoay người trở về phòng nghỉ, bước chân có vẻ cũng nhanh hơn bình thường.
Liên Thanh Nhuy chẳng hiểu gì cả, luôn cảm giác con mèo lớn nhà mình hình như có gì đó không được vui cho lắm thì phải?
Kỳ thật cũng không phải là cô thích con khổng tước màu mè kia cho lắm, chỉ là muốn từ Khổng Vũ Soái bắt đầu tiếp xúc với những cư dân khác trong khu dân cư SS1 này, lại mở rộng vòng tròn xã giao thêm một chút, lại từ chỗ Khổng Vũ Soái tìm hiểu thăm dò thêm một chút tin tức nữa.
Dù sao thì cô ở trên tinh cầu ZK-001, khu dân cư SS1 này cũng không phải là nghỉ phép mà là phải sống ở trên này một thời gian rất lâu, chí ít cũng phải vài năm.
Những ngày này, người mà Liên Thanh Nhuy có thể nói chuyện cũng chỉ có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-my-thuc-sung-hon-hang-ngay/783217/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.