Yến Hằng vẫn đi thẳng phía trước, Tề lẽo đẽo theo sau, nhóm hộ vệ đi tít đằng xa. Về đến nơi an trí lâm thời, Yến Hằng dừng bước, xoay người lại, người phía sau vẫn còn đắm chìm trong suy nghĩ chưa hề nhận ra, thẳng tắp đụng vào người Yến Hằng.
Các thú nhân khác tự giác đóng cửa lại, rồi tản đi. Yến Hằng ôm Tề, giúp hắn xoa xoa chỗ bị đụng đau. “Không muốn nói gì với ta sao?”
Yến Hằng rốt cuộc cũng mở miệng hỏi, Tề không khỏi nắm chặt góc áo, sớm muộn gì cũng có ngày này mà.
“Hai kẻ kia, một là anh em tốt trước đây của ta, một là giống đực chưa lập của ta –” Tề chậm rãi kể lại.
Trước đây, Tây thư phụ cùng hùng phụ của Tề là thanh mai trúc mã với nhau. Lúc ấy, Tây chưa lập gia đình đã có thai trước, để Tây không bị đuổi khỏi bộ lạc, cho nên đã cưới gã, sau đó thì sinh Tiền ra. Tề lớn hơn Tiền 2 tuổi, lúc nào cũng được hùng phụ dạy là phải luôn yêu thương chăm sóc em trai, từ nhỏ bị nhồi nhét tư tưởng đó, dĩ nhiên y luôn xem Tiền như anh em ruột thịt mà đối đãi.
Thư phụ của Tề và thư phụ của Nguyên vốn là anh em tốt, sau khi sinh con xong đã đính hôn cho cả hai. Chỉ không hề nghĩ đến, thư phụ của Tề lại tán mạng trong một lần thú triều, nhưng mối hôn sự này vẫn như cũ kéo dài xuống.
Từ nhỏ, Tề đã có năng lực xuất chúng, ẩn ẩn là lãnh đạo trong đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-chi-te-the-an-dan/2236959/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.