"Từ lúc nãy đến bây giờ, ngươi tốn nhiều nước bọt đến như vậy không mệt mỏi à, có chuyện gì thì mau nói." Thanh Phong liếc mắt nhìn thẳng vào Cổ Đồng, khuôn mặt bình tĩnh, mở miệng nói. "Ngươi đang nói cái gì, ta không hiểu à." Cổ Đồng thanh âm vang lên, nghi ngờ trả lời. "Không nói phải không, vậy thì cũng không cần nói nữa." Thanh Phong nhắm đôi mắt lại, cười lạnh. "Khoan đã, chủ nhân cầu người bình tĩnh lại một chút, ta quả thật có chuyện muốn nhờ vả." Cổ Đồng thanh âm vang lên, nghe kĩ có thể phát hiện giọng nói tràn đầy vội vã. "Nói mau lên." Thanh Phong mở mắt, lắc đầu thở dài, khẽ mỉm cười. "Ta muốn nhờ chủ nhân cùng với ta đi tìm chủ nhân trước kia của ta." Cổ Đồng trầm mặc trả lời. "Mặc dù ta cực kì muốn giúp ngươi, tuy nhiên điều đó cơ hồ là không thể, vốn dĩ Vong Tình Tiên Đế đã chuyển thế đầu thai, muốn kiếm được nàng cơ hồ không thề, có thả năng, chưa kể nàng ta rốt cuộc chuyển thế đến thế giới nào, chúng ta còn không biết, thì làm cách nào để tìm kiếm." "Vấn đề không chỉ nằm ở đó, cho dù ngươi có thật sự tìm kiếm được nàng đi chăng nữa, đến lúc đó dù cho có gặp được Vong Tình Tiên Đế, thì bằng cách nào ngươi phân biệt được đó thật sự là nàng." "Ngươi cũng không phải một đứa nhóc, mặt dù khí linh ta từng nghe đồn rằng điều sở hữu tính cách như trẻ con, nhưng ngươi thì hoàn toàn khác." "Ngay từ ban đầu, ngươi đã đi theo bên người Vong Tình Tiên Đế thời gian rất lâu, theo ta đoán thời gian ngươi đi theo nàng cơ hồ có thể đếm bằng con số hàng ngàn." "Thời gian đó cơ hồ đã đủ để ngươi hiểu được rất nhiều thứ trên đời, ngươi chắc rằng cũng hiểu điều đó, cho nên ta cũng không cần phải nói thêm, hơn nữa... ngay cả tỷ tỷ của ta, mà ta vẫn chưa tìm được, thì nói gì đến việc giúp ngươi đi tìm Vong Tình Tiên Đế được chứ." Thanh Phong thở dài lắc đầu, chuyện mà Cổ Đồng vừa nói tuy rằng hắn rất muốn giúp nhưng cơ hồ là điều không thể. Biển người mênh mong đi đâu để tìm kiếm một người, càng đừng nói đối phương còn chuyển thế trọng sinh giống như hắn, ai biết nàng có hay không chuyển sinh đến thế giới này, chư thiên vạn giới tồn tại ở khắp nơi, thả năng Vong Tình Tiên Đế chuyển thế luân hồi đến thế giới này tỉ lệ chỉ có 0,01%. "Ta hiểu rồi." Cổ Đồng giọng nói buồn bã vang lên. Nó cũng không phải không biết, chỉ là cho dù có một tia cơ hội nó cũng muốn đi tìm nàng, đáng tiếc hắn chỉ là một khí linh, không có thả năng tự mình tìm kiếm được nàng. "Thôi được rồi, nói không chừng có một ngày nào chúng ta gặp được nàng trong vũ trụ rộng lớn thì sao, ngươi cũng đừng đau buồn làm gì nữa." Thanh Phong trầm mặc thở dài. Hắn cũng chỉ có thể an ủi nó đến như vậy, mong rằng nó có thể nghĩ thoáng một chút. "Ta đã hiểu, để ta giúp chủ nhân chữa trị kinh mạch." Cổ Đồng buồn bã, nói tiếp. "Cảm ơn." Thanh Phong gật đầu đáp. Ý thức trở về cơ thể, Thanh Phong cảm nhận được bên trong cơ thể có một nguồn năng lượng cực kì ấm áp đang trải dài khắp toàn thân đang chữa trị từng vết thương trên thân, ôn dưỡng kinh mạch của hắn. Trên người vết thương ngoài da nhanh chóng kết vảy rồi lành lại, Thanh Phong thần sắc khuôn mặt tràn đầy nhẹ nhõm, so với việc bị tà hoả thiêu đốt, hắn rõ ràng càng ưa thích sinh mệnh năng lượng bao phủ toàn thân. "Chủ nhân, ta vẫn khuyên người thu hồi trọng lực thanh thiết bổng đeo trên lưng lại, ta ý nghĩ giống như sư tôn của người, hiện tại chưa phải là lúc để cho người đột phá." Cổ Đồng âm thanh lo lắng vang lên trong đầu. "Ta hiểu rồi." Thanh Phong gật đầu, thu hồi trọng lực Như Ý Thần Thiết về trạng thái bình thường, ánh mắt theo dõi tình huống phía trước và đằng sau. Hắn phát hiện đằng trước, bậc thang hướng lên đỉnh toà thành, mười người khác cơ hồ chỉ còn vài trăm bậc thang đã kéo lên đến bậc thang thứ mười lăm ngàn. Ánh mắt hắn ngưng lại, nháy mắt bật hết tốc lực, đằng sau hắn để lại từng đạo tàn ảnh, liên tục lặp lại. Không lâu sau, Thanh Phong thân ảnh xuất hiện, hắn chỉ dùng hai giây đã vượt hơn một trăm bậc thang liên tục. Thanh Phong không nghĩ ngơi, hắn vẫn tiếp tục để lại từng đạo tàn ảnh phía đằng sau những bậc thang đã đi qua. Một trăm, hai trăm, ba trăm, hàng trăm bậc thang bị hắn nhẹ nhàng vượt lên, Thanh Phong sắp thành công vượt lên mười ngàn bậc thang phía trước. Tuy nhiên đằng trước hắn, mười mấy người kia cơ hồ lại đã thành công vượt qua mười lăm ngàn bậc thang, tiếp tục tiến lên phía trước, nhưng lần này rõ ràng tốc độ của tất cả bọn họ trở nên chậm lại bao giờ hết. Thanh Phong truy theo phía đằng sau, với tốc độ hiện tại, rất nhanh hắn có thể thành công truy theo sát người bọn họ. Trên mây toà thành cổ. "Thiếu niên đó thật sự gây cho trẩm nhiều điều bất ngờ!" Nam Thiên Quốc hoàng đế cười nói. "Quả thật rất bất ngờ, nguồn năng lượng trải rộng toàn thân của hắn giống như nguyên lực nhưng lại không phải, năng lượng đó tràn đầy sinh mệnh khí tức bên trong." Nữ đạo sĩ suy đoán trả lời. "Vết thương lấy tốc độ mà mất thường vẫn có thể nhìn thấy, đang nhanh chóng khép lại rồi biến mất, kinh mạch của hắn điều trở về bình thường." Mộng viện trưởng nhíu mày nói. "Đúng vậy, nhưng mà điều làm cho ta bất ngờ nhất, thiếu niên áo xám tựa hồ đã thu hồi trọng lực trên cơ thể, ta cũng không nghĩ rằng thể phách của hắn lại gần sánh ngang nhị giai yêu thú!" Ngọc viện trưởng gật đầu trả lời. "Nghe miện hạ cùng hai vị viện trưởng nói như vậy, càng khiến cho ta muốn chiêu mộ hắn đến học viện của ta, Nam Thiên Học Viện cần những thiên tài giống như hắn." Tiêu viện trưởng đột nhiên mở miệng cười lớn. "Ta không nghĩ rằng hắn sẽ thích hợp với học viện của Tiêu Viện trưởng, mà càng thích hợp Minh Tiêu Học Viện của ta." Lão nhân nhiều râu mỉm cười lên tiếng. "So với hắn thì ta càng yêu thích tộc nhân của Thanh tộc nhưng mà tựa hồ đã bị Ngọc viện trưởng nhắm tới, nếu không ta cũng muốn cướp người." Mộng viện trưởng mở miệng trêu ghẹo nói. "Mộng viện trưởng nói rất đúng, tuy rằng thiếu niên áo xám làm cho ta có chút bất ngờ nhưng nếu để cho ta chọn mười một người bên trong ta chắc chắn sẽ chọn lấy vị cô nương đến từ Thanh tộc." Tiêu đạo trưởng cười ha hả, ánh mắt lấp loé ánh sáng. "Kì thật các vị viện trưởng không cần phải tranh dành với nhau như vậy, cho dù vị cô nương đó gia nhập vào học viện nào điều là chiếc lực mạnh mẽ cho Nam Thiên Quốc của ta." Nam Thiên Quốc hoàng đế mỉm cười giải thích. "Ta khuyên bệ hạ thôi ngay việc thuyết phục Thanh tộc gia nhập vào Nam Thiên Quốc là vừa." Mộng viện trưởng mỉm cười nói. "Mộng viện trưởng nói không sai, vốn dĩ Thanh tộc chọn Nam Thiên Quốc là để ẩn cư, cho nên việc bệ hạ thành công thuyết phục, bọn họ cơ hồ rất khó." Lão nhân nhắm mắt, khẽ thở dài rồi nói. "Ta cũng nghĩ như vậy nhưng mà nếu kết giao thành công thì đó cũng là một sức mạnh đáng sợ để bảo vệ Nam Thiên Quốc của ta, bảo vệ thần dân của ta." Nam Thiên Quốc hoàng đế, lắc đầu mỉm cười. "Bệ hạ quả là một vị minh quân, e rằng đại hoàng tử sau này đồng dạng cũng giống như người, lo lắng cho thần dân của đế quốc, thừa hưởng trí tuệ từ bệ hạ." Tiêu viện trưởng cười lớn, biểu tình thâm phục đáp lời. "Tiêu viện trưởng cứ nói quá lời, trẩm cũng mong rằng đại hoàng tử của trẫm sau này nếu gia nhập bất kì học viện nào ở đây, hãy nghiêm túc dạy dỗ cho con con trai của trẫm." Nam Thiên Quốc hoàng đế cười khổ lắc đầu. "Chuyện này bệ hạ cứ yên tâm, đại hoàng tử nếu như gia nhập Nam Thiên Học Viện của ta, thì ta đảm bảo dốc hết tài nguyên cùng sức lực dạy dỗ, nên bệ hạ cứ yên tâm." Tiêu viện trưởng mỉm cười gật đầu. "Nếu vậy thì cứ để đại hoàng tử gia nhập Nam Thiên Học Viện là được, còn tam công chúa thì cứ gia nhập Nam Lĩnh Học Viện của ta là được rồi, ta nghĩ Tiêu Viện trưởng cũng không cướp người nữa đâu chứ." Mộng viện trưởng đột nhiên mở miệng chen ngang. Tất cả những người còn lại ánh mắt co rụt. Ở nơi này không có học viện nào không muốn đại hoàng tử nhưng mà họ càng muốn có tam công chúa, nếu so về tầm quan trọng đại hoàng tử đương nhiên không bằng tam công chúa. Có được đại hoàng tử đồng nghĩa học viện sẽ được Nam Thiên Quốc ủng hộ, có được nhị hoàng tử thì có thể giao hảo với Nam Thiên Quốc. Còn có được Tam công chúa đồng nghĩa với việc tương lai học viện sẽ có một lớp màn bảo vệ vững chắc. Ai còn không biết tam công chúa so với hai người còn lại càng thêm quan trọng. So thiên phú tam công chúa tuy rằng thắng qua nhị hoàng tử nhưng lại không bằng đại hoàng tử. Tuy nhiên, nếu nói ai quan trọng hơn thì tất cả người ở đây điều sẽ trả lời, đó là tam công chúa. Chỉ bằng Cửu Thiên Chân Long khí vận trên thân cùng thuật bối toán, cho dù nàng có thật sự là phế vật, điều sẽ bị tất cả các đại đế quốc, tông môn hay học viện điều sẽ đến cướp người đem về. Đại hoàng tử đại biểu cho tương lai có một vị vô địch đại đế thống trị, có được đại hoàng tử chẳng khác nào có được một vị nguyên đế cường giả tương lai bảo hộ. Càng đừng nói hắn sau này lại là Nam Thiên Quốc hoàng đế, ai mà không thèm muốn. Nhị hoàng tử trời sinh liền mang theo chỉ có nữ nhân mới sở hữu, người đời cực kì ghét bỏ Phượng Hoàng Mệnh Cách lại còn mang trên người Cửu Thiên Thần Phượng Khí Vận. Nếu là nữ nhân thì có thể sẽ bị chém đầu ngay lập tức nhưng mà hắn là nam nhân thì lại là chuyện khác, hơn nữa còn có thân phận tam hoàng tử nữa chứ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]