Quả nhiên như hắn nghĩ, Dương Kỳ vui vẻ tiếp tục nói. "Kì thật việc dùng linh hoả tăng lên cảnh giới cũng không so được tác dụng thật sự của linh hoả." "Tác dụng thật sự của linh hoả rốt cuộc là gì." Thanh Phong suy tư, thấp giọng hỏi. "Linh hoả có thể dùng để chiến đấu, tuy nhiên nó có thể phát huy tốt nhất ở trong tay luyện dược sư, linh hoả có thể thay thế hoả thuộc tính nguyên lực bình thường, khi dùng linh hoả để luyện dược có thể tăng lên phẩm chất đan dược, cho nên nếu ngươi có thể có được linh hoả thì ngươi mới được xem như ưu tú luyện dược sư." Dương Kỳ giải thích. "Thì ra là vậy, thế tấm bản đồ có thật sự tìm được vị trí của Bích Diễm Địa Hoả hay chăng, lỡ như tấm bản đồ này là giả tạo thì sao?" Thanh Phong khuôn mặt bắt đầu hưng phấn, rồi lại lo lắng nói. "Kì thật ta cũng không chắc, tuy nhiên ngươi đừng quên trong tay ngươi còn có thần thông bí pháp tìm được trên người của vị cường giả này, hơn nữa nơi này ta cũng từng đi qua, quả thật ở nơi đó nói không chắc thật sự có Bích Diễm Địa Hoả tồn tại." Dương Kỳ bình tĩnh đáp. "Người biết vị trí ở nơi này thật sao, nếu là vậy thì chúng ta mau đến nơi đó." Thanh Phong khuôn mặt mỉm cười. "Đừng có gấp, nơi này không đơn giản như ngươi nghĩ, bởi vì nơi này cũng được tính là trong lãnh thổ của Yêu thú, bên trong tồn tại chỉ có tam giai yêu thú trở lên." Dương Kỳ bắt đầu nhíu mày nói. "Rốt cuộc nơi này ở đâu, sư tôn cảm thấy chúng ta có bao nhiêu tỉ lệ tìm kiếm được linh hoả." Thanh Phong suy tư hồi lâu rồi đáp. Nếu như tỷ lệ thu hoạch không lớn cũng không cần đi làm gì, Thanh Phong từ trước đến nay ghét nhất khi đi săn mà tay không trở về, như vậy không phù hợp thợ săn thiết lập. "Nơi này được gọi U Minh Sơn Cốc, ở sâu bên trong có một nơi được gọi Dung Nham Sơn, cực kì thích hợp cho Bích Diễm Địa Hoả nơi sinh ra, đương nhiên trước đó chúng ta cần phải đến U Minh thị trấn ở lại, tìm xem có ai thành lập dong binh đoàn hay không, nếu có chúng ta có thể gia nhập vào đội ngũ, như vậy sẽ bảo toàn nguyên lực của ngươi, cho đến khi ta cảm nhận được linh hoả vị trí thì chúng ta sẽ tách khỏi đoàn đội ." Dương Kỳ bình tĩnh trả lời. "Dong binh đoàn là gì? Làm sao để sư tôn có thể cảm nhận được vị trí của Bích Diễm Địa Hoả." Thanh Phong nghi ngờ tiếp tục nói. "Dong binh đoàn là do một số lính đánh thuê thành lập, bọn họ mục đích chủ yếu là tiến vào những nơi tràn đầy nguy hiểm để tìm bảo vật như linh dược chẳng hạn, nhân số dong binh đoàn tuy rằng thưa thớt nhưng thực lực ích nhất cũng là Nguyên Sư trở lên thì mới được tham gia." "Tìm được vị trí của Linh hoả đối với ta không thề khó khăn, bởi vì Linh hoả khi gặp phải một linh hoả khác có thở cảm nhận được hơi thở của nhau mà thật trùng hợp ta cũng sở hữu một loại linh hoả đứng thứ mười tám bảng linh hoả Băng Thủy Linh Viêm." Dương Kỳ mĩm cười giải thích, bàn tay đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh hình dáng một giọt nước đang bốc hơi, toả ra một luồng khí lạnh ra xung quanh rồi thì biến mất. "Sư tôn vừa rồi thứ đó có phải hay không là linh hoả, nếu là đúng như vậy thì thật kì lạ, là hoả diễm nhưng hình dáng giống như một giọt nước đang bốc hơi, tuy nhiên lại có thể tỏa ra khí lạnh ra xung quanh, trong chẳng giống hoả diễm tí nào." Thanh Phong vừa rồi cảm nhận được ngọn lửa trong tay Dương Kỳ nghi hoặc hỏi. “Đó là Băng Thủy Linh Viêm, sinh ra ở Cực Băng trong một hang động, ở nơi đó có một tòa núi lửa, cũng từ đó mà có một đoàn hoả diễm bắt đầu thôn phệ năng lượng trong trời đất, nó thôn phệ cực băng năng lượng cùng dung nham năng lượng, tuy nhiên trong lúc vô tình nó lại thôn phệ cả thủy thuộc tính năng lượng.” “trải qua trăm năm bắt đầu có linh mà hướng về linh hoả tiến hoá, tuy nhiên trong lúc độ kiếp nhưng không thành công vượt qua, cuối cùng chỉ còn lại uy năng nhưng đã không còn lại thứ được gọi là 'linh', cũng vô tình vì vậy mà bị ta thu được.” Dương Kỳ bắt đầu kể một câu chuyện, rồi cảm thán. "Thì ra là như thế, thế thì U Minh thị trấn ở nơi nào." Thanh Phong cũng có chút cảm thán nhưng hắn cũng không quên chuyện quan trọng. "Dựa theo ta nhớ không lầm, thì cách chúng ta khoảng cách cũng không xa lắm, chúng ta mau rời khỏi nơi này, rồi tiến về U Minh thị trấn." Dương Kỳ cũng mỉm cười giải thích. Dựa theo đường cũ, Thanh Phong thoát ra khỏi hang động, rồi tìm đường thoát ra yêu thú rừng rậm. Ba ngày sau, U Minh thị trấn, bên ngoài thị trấn năm trăm mét. "Sư tôn, chúng ta đã đi ba ngày nữa rồi đấy, rốt cuộc thì khi nào chúng ta mới đến được thị trấn đây." Thanh Phong thở hồng hộc, mặc dù hiện tại đã là Nguyên Sư nhưng hắn cũng không liên tục di chuyển ba ngày hai đêm như vậy, nếu không phải vì bảo vật, Thanh Phong đã sớm muốn một ngủ giấc thật ngon hoặc ăn một tô hủ tiếu vào bụng. "Đừng cần nhằn nữa, chỉ cần đi năm trăm mét nữa là đã đến được U Minh thị trấn rồi." Dương Kỳ bất đắc dĩ nói. Nàng đã liên tục bị Thanh Phong làm phiền mấy ngày nay, cũng may hiện tại cũng sắp tới nơi. "Cái gì, vậy chúng ta còn không mau chóng đi tiếp." Thanh Phong trở nên hưng phấn trong nháy mắt sử dụng Quỷ Linh Ảnh Bộ tiếp tục chạy như bay. U Minh thị trấn, khắp nơi điều có thể thấy được người dân đi lại, từ cổng nhìn vào có viết một hàng chữ to trên bảng ghi 'U Minh thị trấn' bốn chữ. "Ha ha, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, chúng ta mau chóng tìm một nhà trọ." Thanh Phong nhìn xem trước mặt để một hàng chữ bên trên cổng khuôn mặt vui vẻ, trong nháy mắt chạy như điên vào bên trong thị trấn. Sau một khoảng thời gian tìm kiếm nhà trọ, cuối cùng Thanh Phong cũng tìm được một nơi vừa ý. Trước mặt Thanh Phong là một nhà trọ ba tầng lầu, hắn vui vẻ đi vào. "Có ai đây không." Dương Kỳ nhìn xung quanh kiêu lớn. "Xin lỗi, ta là bà chủ nơi này, ngài đến với Hoa Lệ nhà trọ chúng ta có việc gì hay không." Từ bên trong nhà trọ đi ra, một a dì mập mạp mũm mĩm, khoé miệng có một nốt ruồi, đi đến trước mặt Thanh Phong nhắm mắt mỉm cười đạo. " Tỷ cứ cho ta một căn phòng tốt nhất, tiền không thành vấn đề." Thanh Phong mĩm cười giải thích với bà chủ. "Được, mỗi một canh giờ tính một lượng bạc, một ngày hai mươi tư lượng bạc, phòng tốt nhất mỗi canh giờ một lượng vàng, một ngày tức là hai mươi tư lượng vàng." Bà chủ mĩm cười nói. "Tại sao ở nơi này, giá cả lại cao hơn những nhà trọ khác đến vậy." Thanh Phong khuôn mặt không vui, tuy rằng hắn không để ý đến tiền bạc nhưng không có nghĩa hắn lại thích đột biến tiền một cách như vậy. "Tiền nào của đấy thưa quý khách, ở chỗ chúng ta có suối nước nóng chăm sóc đặc biệt, có một căn phòng cực kỳ thích hợp với thiếu gia như ngài, còn có cả cơm nước tùy thích." Bà chủ vẫn bảo trì bộ dáng mĩm cười rồi giải thích. "Thì ra là như vậy, được rồi cứ tính như những gì ta vừa nói, đây là số tiền ta đặt cọc, chỉ cần đúng như những gì tỷ nói thì cứ yên tâm, một đồng không thiếu." Thanh Phong gật đầu, cầm lấy bên hông túi tiền ném vào tay bà chủ rồi bước vào trong. "Thưa quý khách, phòng của ngài nằm ở lầu hai từ bên trái bước qua, ta đảm bảo với ngài những gì ta vừa mới nói là sự thật, nếu có gì gian dối thì chúng ta sẽ đền bù tất cả số tiền lại cho quý khách." Bà chủ cầm lấy túi tiền mở ra rồi kéo lại, bộ dáng trở nên cung kính, khoé miệng mỉm cười đáp. Thanh Phong mới không tin những gì nàng nói, tiền vào tay người khác còn có thể lấy lại hay sao. Hơn nữa hắn cũng chỉ cần một nơi thư giãn mà thôi. Bước lên lầu, Thanh Phong dựa theo lời dặn của bà chủ, đi từ bên trái, hắn gặp được một căn phòng, Thanh Phong mở cửa ra. Đúng như bà chủ vừa bảo, nơi này được dọn dẹp rất sạch sẽ, căn phòng cực kì thoáng mát, chỗ ngủ được đặt một chiếc giường đơn, có khăn màn che lại. Bước lên trên giường, Thanh Phong mĩm cười nằm xuống, hiện tại hắn cũng chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon. Hiện tại đã là buổi trưa, Thanh Phong sau khi làm một giấc ngủ thật đã, cuối cùng cũng tỉnh dậy. Hắn đứng lên, bước ra khỏi phòng đi xuống lầu, rời khỏi nhà trọ. Hiện tại Thanh Phong đang đi dạo phố, cũng đã rất lâu rồi hắn chưa từng thoải mái như bây giờ. Sau một lúc, Thanh Phong tiến vào một quán ăn, hắn bước vào tìm một chỗ ngồi. "Tiểu nhị ở đâu, mau ra đây." Thanh Phong hô lớn. "Đến liền, đến liền xin hỏi khách quan muốn ăn gì." Từ bên trong buồng, tiểu nhị bước ra. "Quán của ngươi rốt cuộc có những muốn gì." Thanh Phong không thấy thực đơn nghi hoặc hỏi. "Thưa khách nhân, quán chúng ta nổi tiếng nhất đó là Hủ tiếu đặc biệt, Cơm chiên thịt gà." Tiểu nhị cung kính giới thiệu. "Vậy cho ta một tô hủ tiếu đặc biệt." Thanh Phong mim cười. Tiểu nhị gật đầu đi vào bên trong chuẩn bị. Còn hắn thì nhàm chán ngồi đợi. Đột nhiên, một vài thanh âm vang lên ở kế bên chỗ ngồi của Thanh Phong. "Này, ngươi có biết gì hay chưa, nghe nói tiểu ma nữ kia lần này cũng gia nhập đội ngũ chuẩn bị tiến vào U Minh Sơn Cốc." "Cái gì, tiểu ma nữ đó lần này cũng gia nhập đội ngũ, tại sao nàng ta lại không ở nhà luyện độc dược của nàng ta đi chứ!" "Ai mà biết được, nghe nói lần này nàng sở dĩ gia nhập đội ngũ là muốn tìm một loại cực độc nào đó." Ba người thanh niên vừa ăn vừa nói, khuôn mặt bọn họ thỉnh thoảng còn tỏ ra thần sắc sợ hãi. "Ba vị huynh đài, có thể cho ta hỏi một chút chuyện được không." Thanh Phong từ đằng sau đi tới mĩm cười nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]