Ngoài ra lúc này bên trong nhà gỗ còn có một nữ nhân, mái tóc màu hồng, khuôn mặt tràn đầy thanh lãnh, vóc người nổi bật mặc lấy trường bào màu xanh lam, trên ngực treo lấy một huy hiệu sói trắng.
Vũ Lâm thôn trưởng vừa nhìn thấy tựa như đã quen biết trước, tiến lên phía trước nói.
" Ngài khỏe chứ, tôn kính Nguyên Linh đại nhân lần này lại làm phiền người tiếp rồi. " Vũ Lâm thôn trưởng khuôn mặt tràn đầy sùng bái nói.
Người phụ nữ trên lông mày lộ vẻ thản nhiên kiêu ngạo, hất hàm hơi khom người, xem như hoàn lễ: " Các ngươi nhanh lên, thời gian đã đến buổi trưa ta còn rất nhiều công việc còn chưa kịp xử lý."
Vũ Lâm thôn trưởng nói: "Tốt lắm, ba đứa mau vào trong nghe theo sự sắp xếp của đại nhân, gia gia hi vọng trong ba người các ngươi có thể có một người trở thành Nguyên Sư, như vậy đã làm rạng rỡ làng của chúng ta. "
Người phụ nữ có chút không nhịn được nói: "Được rồi, ngươi năm ngoái cũng nói mấy câu này. Nếu trở thành Nguyên Sư dễ đến vậy thì ta cũng không cần phải đến từng thôn giúp các ngươi thức tỉnh thú hồn, hơn nữa hai năm trước ta đến đây thế mà ngay cả một đứa trẻ đến tuổi thức tỉnh cũng không có, năm nay chỉ có ba đứa bé ngươi thế mà còn kì vọng cao như vậy. "
Vũ Lâm thôn trưởng trong mắt toát ra một tia buồn bã, thở dài một tiếng nói: "Đúng vậy! Chỉ có các người kế thừa các đại tông môn mới dễ dàng trở thành Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-than-quyet/1065275/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.