Hải Tình ngủ một giấc rất ngon, đột nhiên xe phanh lại làm cô giật mình tỉnh dậy nhìn ra ngoài cửa kính, chính là đường phố đã lâu lắm rồi không được nhìn thấy nơi phồn hoa này.
Nhưng nơi này có lẽ phát triển hơn rồi, cô rất nóng lòng lấy máy ra gọi cho Gia Khiêm, do đang họp nên anh không thể nghe máy của cô được. Anh tắt máy ngang rồi nhắn tin bảo cô đến khách sạn ở đợi khi nào anh rảnh sẽ đến đón cô.
Hải Tình nói với bác tài lái đến chỗ khách sạn gần nhất, cô đặt phòng rồi gửi địa chỉ cho Gia Khiêm, cô nhận phòng liền ngủ một giấc vì chiếc nệm quá êm làm đôi mắt cô nặng trĩu và chìm vào giấc ngủ.
Cô bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc, nhìn màn hình điện thoại hiện lên chữ Gia Khiêm liền vội bắt máy, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Hải Tình chạy đến mở cửa, đã lâu không gặp anh bây giờ rất phong độ vẫn nụ cười ngọt ngào đó dành cho cô.
"Hải Tình lâu rồi không gặp"
"Anh khỏe chứ?"
"Anh khỏe, hành lý của em đâu anh mang xuống dưới giúp em"
"Em chỉ có một cái vali này thôi"
Hải Tình kéo vali ra, Gia Khiêm giúp cô mang xuống dưới và trả phòng, Gia Khiêm và cô bắt đầu trò chuyện tâm sự về những ngày tháng họ không gặp nhau, anh cũng biết chút tin tức của ba cô nhưng trước tiên cô phải có chỗ ở trước.
"Em không ngại ở chỗ anh chứ?"
"Hả? vậy có tiện không anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thach-tinh-yeu-tong-tai-xin-de-em-di/2778209/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.