Về phía Hải Tình cô muốn đến thăm ba mình, mẹ cô gọi điện chỉ mong có thể nói chuyện với ông ấy. Nhưng Hải Tình liên tục xảy ra chuyện cô không biết quyết định của mình có phải là điều đúng đắn hay không.
Nhớ lại lúc tên đó nằm trong bệnh viện, nét mặt của anh ta có nét giống với anh ấy người con trai mà cô đi tìm bấy lâu nay. Nhưng anh ấy là con người tốt bụng lại dịu dàng với cô anh ấy không thể là một tên lòng lang dạ sói như anh ta.
Hải Tình đi đến nơi, cô đứng bên ngoài hít thở đều cô rất hồi hộp, cô nhớ ông ấy rất rất nhớ, Hải Tình đi vào trong một lát sau ông được dẫn ra ngoài. Nhìn thấy ông trong lòng cô nghẹn ngào nước mắt cứ thế mà ứa ra.
"Ba" Cô khẽ gọi ông.
Đã lâu lắm rồi không nghe tiếng kêu ba của cô, ông nở nụ cười hiền hòa. Nhưng họ không thể chạm vào nhau cách nhau một tấm kính dày, Hải Tình trút hết nỗi nhớ nhung ông bao ngày. Nhìn cái gái lớn khôn ông cũng vui mừng biết bao.
"Ba, sống có tốt không? họ có ngược đãi ba khôn? ba ốm đi nhiều rồi"
"Không, ở đây rất tốt nhưng chỉ không được ra ngoài thôi mọi thứ đều ổn, ngoan nào đừng khóc"
"Ba sắp được về với hai mẹ con rồi"
Hai người tâm sự được một lúc thì tới giờ nên Hải Tình luyến tiếc rời đi, vừa bước ra khỏi nơi đó đi được một khoảng xa cô định đón xe đi đến chỗ Gia Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thach-tinh-yeu-tong-tai-xin-de-em-di/2778187/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.