Không thể ở mãi trong một cái lều rách nát được, nơi này quá mức trống trải, bất lợi cho cả việc trốn chạy cùng phòng ngự, không phải một nơi có thể ở lâu, quá trưa, Thanh Dịch bắt đầu đi tìm một nơi khác để trú ngụ.
Sau nhiều giờ thăm dò, Thanh Dịch chọn một cái hang nhỏ ở lưng chừng núi, trong hang không lớn, nhưng có thể chứa được mười mấy người, điều quan trọng nhất là nó nằm tương đối cao, Thanh Dịch có thể quan sát được tình hình phía dưới. Trước mắt, Thanh Dịch không muốn tiếp xúc với đồng tộc.
Diệp Gia đã nói chính mình đang bị đuổi theo, nhưng vẫn chưa bị giết, điều đó chứng tỏ nhu cầu cấp bách về người sống của tộc nhân, nguyên nhân trong đó, Thanh Dịch rất rõ ràng.
Diệp Gia dùng lều trải lên mặt đất, ngăn cách với lớp bùn đất ở dưới.
Tuy rằng Thanh Dịch cũng ngồi lên làm cho hắn rất không thích, nhưng Diệp Gia thức thời cũng không nói gì.
Đột nhiên, Thanh Dịch dùng một tay ném Diệp Gia xuống đất.
“Làm cái gì?” Diệp Gia kinh hãi. Lúc sáng, cách đây mấy giờ hắn đã bị Thanh Dịch đè xuống chà chà nước miếng, tuy là nước miếng của chính mình, nhưng bị Thanh Dịch cọ vào vẫn làm cho hắn thấy thật ghê tởm.
Ánh mắt Thanh Dịch chuyển thành sắc bén, “Giao phối!”
Hai chữ trực tiếp mà thô tục làm cho Diệp Gia phát cuồng, “Không phải đã làm……”
“Không đủ.” Thanh Dịch nói.
Diệp Gia đưa ngang cánh tay lên muốn ngăn lại Thanh Dịch, Thanh Dịch thuận thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tap/2178118/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.