Khi phi thuyền đến nơi thì thời tiết khá sáng sủa, trời không mây, bởi vì thân tàu quá mức khổng lồ cho nên không thể trực tiếp đáp xuống chỗ mọi người trong bộ tộc đang đợi, cho nên đành lựa chọn một bình nguyên cách nơi đó khá xa để hạ cánh. Gió nhẹ lướt qua mặt, ngửi được không khí trong lành, tất cả mọi người đều vui vẻ hít thật sâu mấy hơi, rồi mới nhìn quanh đánh giá vùng đất hoàn toàn xa lạ này.
Không chỉ bọn họ, Diệp Gia, Diệp Hoa cũng chưa từng được tiếp xúc chính thức với thiên nhiên hoang sơ như vậy, khi khoa học kỹ thuật trở thành tất cả trong cuộc sống, thiên nhiên đã hoàn toàn biến mất.
Cỏ dại dưới chân cao đến tầm đầu gối, che đi hơn nửa người của Thanh Tiểu Giai.
“Tuyệt thật!” Thanh Tiểu Giai hét to, nắm lấy một túm cỏ tung lên trời.
Trong đoàn người, có người chỉ về rừng cây phía trước: “Đi xuyên qua là có thể gặp được Tê đại nhân.”
Diệp Gia nheo mắt, cho dù không cần dùng kính viễn vọng, hắn cũng nhìn ra được khu rừng kia rộng đến thế nào.
Thanh Dịch nghiêng mặt nói: “Ta mang ngươi đi.”
Thanh Dịch còn đang nói, những người còn lại đã bắt đầu khởi hành, hướng mục tiêu đã định mà chạy tới.
Diệp Gia nhìn Diệp Hoa.
“Giống như khi lên thuyền.” Thanh Dịch nói.
Mỗi tay giữ một người, Thanh Dịch đứng giữa hai người nắm lấy cánh tay của bọn họ, nhấc chân về phía trước.
“Chậm đã……”
Diệp Gia đang muốn hỏi Thanh Tiểu Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tap/2178092/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.