Dực thú trắng chờ Lan Nô Tu Đốn đáp xuống đất an toàn liền vỗ cánh bay vút lên bầu trời, đôi cánh to lớn vỗ phành phạch tạo thành một trận cuồng phong, cuốn rơi vô số cành lá trong hoa viên.
Kì Na thấy chủ tử bất ngờ xuất hiện, một bên cúi đầu hành lễ, một bên lén lút kéo Nhan Tử Kì dấu sau người mình, Nhan Tử Kì bị nàng đẩy ra phía sau cảm thấy rất lúng túng, thầm nghĩ, Kì Na, ngươi xem ta là hạt mè hay sao? Một người chình ình ra đấy, chủ tử các ngươi cũng không phải người mù, làm sao không thấy chứ, thà ngươi cứ dứt khoát đem ta nhét vào túi quần còn hơn!
Lan Nô Tu Đốn vốn không để ý tới hai người bên cạnh, nhưng Kì Na lại lén lén lút lút dấu người ra phía sau lại thu hút ánh mắt của y, Lan Nô Tu Đốn híp mắt, tay đưa lên, ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo Kì Na thả người phía sau ra.
Ở Lan gia, bất luận kẻ nào cũng e sợ vị chủ nhân lạnh lùng kỳ quái, tính tình lại thất thường này, Kì Na cũng không ngoại lệ, bị chủ tử chỉ một ngón tay như vậy cả người nàng đều phát run, chậm rãi nhích qua một bên, để Nhan Tử Kì lộ ra trước mắt y.
Tuy rằng lúc trước cũng tiếp xúc qua nhiều lần, thậm chí còn ngủ chung giường, nhưng mà dưới ánh mặt trời gay gắt thế này đúng là lần đầu tiên, Nhan Tử Kì ngẩng đầu im lặng nhìn thẳng vào Lan Nô Tu Đốn.
Lan Nô Tu Đốn khẽ nhếch môi, đôi mắt vô cùng sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sung/1632890/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.