Edit: Thanh Từ
Beta: Maria, KimH, Amin
–
Bệnh viện.
Sau hai ngày hôn mê, cuối cùng Quý Thanh Lâm cũng tỉnh lại.
“Thanh Lâm, Thanh Lâm, em tỉnh rồi!”
Bên cạnh là một giọng nữ kinh ngạc và vui mừng, Quý Thanh Lâm từ từ nhìn sang, lại nghe thấy một giọng trẻ con non nớt.
“Chú, chú ơi, cuối cùng chú cũng tỉnh rồi.”
Trong lúc vẫn chưa tỉnh táo hẳn, Quý Thanh Lâm nhìn thấy một đứa bé đang ghé sát vào mép giường, đôi mắt to chớp chớp đầy lo lắng.
Cô gái bấm chuông gọi bác sĩ, sau khi bác sĩ kiểm tra cho anh xong, Quý Thanh Lâm mới nối lại mạch suy nghĩ.
“Chị dâu, bé Nho.”
“Ôi, tỉnh lại là tốt rồi, có muốn ăn gì không?”
Quý Thanh Lâm lắc đầu, chuyện anh muốn biết nhất bây giờ là người cứu anh có phải là cô không?
“Chị dâu, người cứu em?”
“Cô gái đó là sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc của viện y học, về trường diễn thuyết, tình cờ cứu em, anh trai em đã đi cảm ơn người ta rồi, anh trai em nói tính cách cô ấy rất tốt, chỉ nhận lời cảm ơn của nhà chúng ta, còn lại không cần gì cả.”
Tạ Du nói ra tất cả những gì chị ấy biết.
Nghe xong, Quý Thanh Lâm chớp mắt.
Anh không nhìn thấy gương mặt của đối phương, chỉ thấy một bóng dáng mơ hồ, còn có một cái tên rất đặc biệt, nhưng tất cả những điều này lại khiến trong lòng Quý Thanh Lâm nảy sinh một niềm hy vọng kì lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vua-manh-mai-vua-cao-quy/3392555/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.