Hưởng thụ niềm vui sướng khi gió thổi qua, y nhìn lên cái người đang đứng trên mái nhà, người đã từng là hôn thê của mình mặt đang mang mỉm cười nhìn thân mình y rơi xuống.
Nhẹ nhàng cười. Một nữ nhân thật đáng thương a! Nàng thật sự nghĩ rằng y dễ bị giết như vậy sao?
Chán ghét! Mệt mỏi!
Sống trên thế giới này hai mươi tư năm, những gì cần có đều đã có.
Quyền lực, tài phú, danh vọng.
Chán ghét! Mệt mỏi!
Từ tầng lớp thấp nhất của xã hội, y bò lên, dẫm đạp vô số máu tươi dần dần tiến tới. Cuối cùng ở năm hai mươi tuổi, y đứng ở nơi cao nhất trong giới thương nhân.
Thế thì đã sao? Y chiếm được cái gì?
Tình yêu? Tình thân? Tình bằng hữu?
Ha ha ha ha! Thế giới này vẫn lạnh lùng như thế. Còn không bằng chết đi, không bằng chết đi.
Đau đớn kịch liệt từ sau gáy truyền tới, nói cho y, cái chết mà y mong muốn sắp đến rồi. Đã chết cũng tốt đã chết cũng tốt.
Không bao giờ phải nhìn khuôn mặt mỉm cười cười dối trá của bọn họ nữa, không bao giờ phải nghe những lời nịnh nọt của bọn họ nữa.
Chính là khi vị hôn thê kia phát hiện ra tất cả tài sản của y đã sớm chuyển cho cô nhi viện, nàng sẽ có biểu tình gì đây? Thật chờ mong a!
Hắc ám bao trùm như hắn kỳ vọng, sương mù dày đặc che phủ toàn thân y.
Dần dần, suy nghĩ của y cũng bắt đầu tiêu thất.
A? Chuyện gì đang xảy ra?
Thân thể phiêu phù giữa không trung, y lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vi-quan-luu/197153/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.