Đây đã là lần thứ mấy rồi? Nhìn tấm bạc bị(chăn mỏng) đắp ở trên người, Tư Quân đặt tay lên ngực tự hỏi.
Từ lần trước ngủ tại chiếc giường ở thư phòng sau, Quân Mặc Ngôn sẽ thường thường để y nghỉ ngơi một chút trong thư phòng. Tựa hồ biết chắc chắn là y sẽ không ngủ sớm hơn hắn, mà lại muốn y nghỉ ngơi cho nên mới bèn dùng hạ sách này?
Tư Quân mỉm cười, cảm thấy trong ngực ấm áp ấm áp.
Chuyện của Vương Tuyết cũng coi như đã qua. Tất cả các cửa hàng cũng đã bắt đầu khai trương trở lại, cho nên, mấy ngày nay số lượng sinh ý cần đàm bị dồn lại nhiều đến mức khiến Tư Quân không nói nên lời!
Nhìn đống sổ sách cao cao, Tư Quân âm thầm nhỏ lệ đau lòng Quân Mặc Ngôn.
Tư Quân ngẩng đầu nhìn qua, a! Quân Mặc Ngôn đã nằm lên án thư ngủ say.
Thật hiếm thấy, trước đây mặc kệ là y ngủ sớm hay ngủ muộn. Thì khi mở mắt ra vẫn thấy thân ảnh Quân Mặc Ngôn ngồi sau án thư cố gắng miệt mài. Ngày hôm nay cư nhiên lại đang ngủ?
Tuy rằng từ lần đầu tiên ngủ lại đây, Quân Mặc Ngôn đã đặt thêm một tấm bạc bị ở trên giường, nhưng bây giờ đã thực sự bước vào mùa thu. Gió vào ban đêm cũng tương đối lạnh, cho dù thân thể Quân Mặc Ngôn có tốt, Tư Quân cũng không thể không lo lắng một phen.
Nhẹ nhàng đứng lên, đi tới bên người hắn.
Vốn định đắp thêm bạc bị cho hắn, bất quá sợ là bạc bị quá lớn, dễ làm hắn giật mình tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-vi-quan-luu/1352995/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.