Phần chính văn của “Thử sinh” đến đây đã kết thúc, thích “Nam phong”, người kiên quyết theo bi kịch tố cáo, có thể theo tình tiết trong “Nam phong”, cho rằng Giang Ngạc bị Phong Tranh miểu sát (giết trong vòng một giây). Những độc giả giống như tác giả di tình biệt luyến đến đây có thể tin chắc sự vĩ đại của ái tình, xin để mắt tới ngoại truyện “Vĩnh tướng tùy” của “Thử sinh”, tạm xem Mặc Thức Thần vô năng làm thế nào đem một “người chết” viết sống.
Lúc ban đầu mường tượng một giang hồ thuộc về mình, bởi xem nhiều chính tà bất lưỡng lập dưới ngòi bút của các đại võ hiệp danh gia, cho nên liền quyết định viết một “giang hồ thái bình”. Bắc Yên Sơn Nam Đông Phong, hai gia tộc phân ra Nam Bắc, dưới loại thái bình này, tất cả ân oán đều chỉ xuất phát từ lòng người. Cho nên giang hồ Mặc Thức Thần viết, không phải giang hồ phân tranh, mà là một giang hồ thuộc về lòng người. Nói thế nào nhỉ, vẫn luôn cảm thấy trên đời chuyện gian nan nhất không phải là đánh bại kẻ thù, mà là đánh bại bản thân mình. Dục vọng và luân lý, lý trí và tình cảm, rốt cuộc cái nào mới là lựa chọn đúng đắn nhất? Lúc chiến thắng, thực sự là đã thắng sao? Lúc thất bại, thực sự là đã thất bại sao?
Các bằng hữu xem qua “Đông phong” nhất định nhớ Phong Tranh kỳ quặc kia, ha ha, chỉ có thể nói hài tử này dưới tay Mặc mỗ là một thứ đồ chơi đi. Ba năm trước sau khi viết ra đôi của Phong Tranh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sinh-truong-kiem-nham-so-cuong/1217000/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.