Edit: bu cheems
Đường Khê nói xong câu cảm ơn, vì để tỏ vẻ tôn trọng đối với nửa căn nhà, Đường Khê không trực tiếp cầm đến phòng thay đồ như thường lệ, mà ngồi bên cạnh Tần Kiêu, đặt túi xách lên đùi, cúi đầu mở túi ra nhìn bên trong, sờ sờ bên ngoài.
Như vậy cũng nhìn không ra là chất liệu gì.
Tần Kiêu rũ mắt xuống, tầm mắt dừng trên người Đường Khê, không hiểu cô muốn làm gì.
Đường Khê nghiên cứu hai phút, quay mặt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, "Tần Kiêu."
"Ừm."
Ngón tay Đường Khê chỉ vào túi, hỏi: "Đây là da gì vậy?"
Tần Kiêu: "Da hiếm."
Đường Khê ồ một tiếng, xem ra Tần Kiêu rất am hiểu túi xách.
Đường Khê lại hỏi anh, "Cái túi này và cái màu bạc lần trước anh tặng cho em cái nào đắt hơn?"
Tần Kiêu: "Không để ý."
"..."
Tiền mua nửa căn nhà, ngay cả giá cũng không để ý, đúng là vung tiền bừa bãi.
Đường Khê: "Tại sao mỗi lần anh về đều tặng em túi xách?"
Tân Kiêu ngước mắt lên, "Không thích?"
"Không phải không phải." Đường Khê sợ anh hiểu lầm, vội vàng giải thích, "Không phải không thích, mà là hơi nhiều."
Mỗi thứ sáu về đều tặng một cái túi, hơn nữa mỗi lần đều là cô nhắn tin cho anh để dặn anh về, khiến cho giống như cô vì cái túi mới gọi anh về.
Đường Khê nghĩ tới đây, càng cảm thấy có thể Tần Kiêu chính là nghĩ như vậy, cho nên mỗi lần về đều mang theo một cái túi, bổ sung: "Anh làm việc vất vả như vậy, cuối tuần về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-sau-hanh-phuc/920289/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.