Chết tiệt! Đây không phải là Đường Thi sao!
Nếu Đường Thi nhìn thấy Bạc Dạ ngồi cùng anh ta, không có nghĩa là Bạc Dạ này cũng chính là Bạc Dạ trước đây sao!
Giang Lăng sợ tới mức suýt chút nữa hồn bay phách lạc, nói với Bạc Dạ: “Tôi nói cái gì nào, nếu tình cờ gặp lại thì sao”
Bạc Dạ vừa nhìn thấy Đường Thi thì hai mắt sáng lên, vẻ mặt quay ngoắt một trăm tám mươi độ độ khi đối mặt với cô gái đang bưng rượu bên cạnh, vừa định đứng dậy liền bị Giang Lăng nằm cổ tay cản lại.
“Cái gì?” Bạc Dạ đeo mặt nạ, cau mày và dùng ánh mắt ra hiệu cho anh ta.
Giang Lăng hất căm về phía Đường Thị, sau đó thấp giọng nói: “Cô ấy hình như đang nói chuyện. Hấp tấp đi tới là không tốt, chúng †a hãy bình tĩnh xem tình hình”
Bạc Dạ lại liếc về phía Đường Thị, quả thật đúng là như vậy, cô ấy trang điểm rất đẹp và ăn mặc cũng rất chỉnh tề. Không phải là đến đây để hẹn hò đó chứ?
Nhưng khi nhìn người đàn ông trung niên phúng phính ở trước mặt Đường Thị, lông mày của Bạc Dạ chợt cau lại: “Người đó là aï?”
Giang Lăng cũng cảm thấy kỳ quái: “Hình như không phải là người ở đây, hình như là…”
“Mã Kiến, ông trùm bất động sản ở Bạch Thành” Bạch Việt nhìn thoáng qua là đã nhận ra người này, nhấp một ngụm rượu, mái tóc.
trắng dưới ánh đèn phản chiếu như ma quỷ, tựa như mỹ nam đẹp đẽ xuyên không từ thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1858515/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.