Sau đó, khi Bạc Dạ bước lên sân khấu, liếc sơ lược một vòng khách mời phía dưới sân khấu, có vẻ như Đường Thi đã không còn ở đó nữa, vừa nãy cô ấy đã xuất hiện trước ống kính trong buổi phỏng vấn truyền thông, đó cũng được xem như là một lần được xuất hiện trước công chúng, sau đó là thời gian mà mọi người có thể ra vào tùy ý, bữa tiệc cũng trở nên tự do hơn. Sau khi Bạc Dạ phát biểu trong vòng hai mươi phút, khán giả không ngừng vỗ tay. Anh bước xuống giữa tiếng vỗ tay của mọi người, liền nhìn thấy một bóng lưng phía sau cánh gà, Bạch Việt ở một bên nghịch súng lục, không hề ngẩng đầu lên mà hỏi: “Xong rồi sao?”
“Ừ.” Bạc Dạ bước đến, dùng ngón tay chặn họng sung lại: “Tối nay anh lại muốn làm gì?”
“Không có gì.” Bạch Việt ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Bạc Dạ: “Tôi nhớ ra rằng sắp thời gian phát lệnh truy nã rồi, có một chút hưng phấn, khó có thể nhịn được.”
Anh ta phấn khích vì mình sẽ sớm được về nước và đích thân giết người đần ông tên là Lam Minh ấy.
Bạc Dạ vỗ vỗ vai của Bạch Việt: “Tôi sẽ không thuyết phục anh nữa, tôi chỉ muốn nói một câu, khi nào nên dừng thì hãy dừng lại.”
Sau đó, hai người xoa vai nhau, bên ngoài đêm đã khuya, trời đen như thể không thể nào nhìn thấy bình minh.
Mặt khác, lúc này Đường Thi đang bị một đám người áo đen bao vây, sau khi cô nói ra ba chữ báo cảnh sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1858493/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.