Đường Thi thầm nói người gia đình này sao lại nhiệt tình như vậy, còn chưa kịp mở miệng nói cái gì, đã nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng đi ra từ trong đám người, vươn tay với cô: “Lần đầu gặp mặt, xin chào.”
Đường Thi lúng túng bắt tay anh ta: “Xin chào xin chào...”
Mẹ của Hàn Nhượng lại nói: “Ai nha, con trai của cháu cũng thật đẹp trai, nhìn giống ba của nó hả cháu?”
Đường Thi cười cười: “Đúng vậy, rất giống ba của nó.”
“Thật không tệ, cháu cũng có phúc khí.” Mẹ của Hàn Nhượng trực tiếp coi Khương Thích và Đường Thi thành người nhà mình, khen Đường Duy không dứt miệng: “Hàn Nhượng à, chừng nào thì con và Thích Thích cũng sinh một đứa cháu đáng yêu như vậy?”
Sắc mặt Khương Thích đỏ bừng, từ trước tới bây giờ chưa lần nào ngại ngùng lúng túng đến như vậy. Người nhà của Hàn Nhượng vừa thân thiết lại ân cần, giống một gia định thật sự đoàn kết, xưa nay cũng không khinh thường ai. Thành viên gia đình đều ngang hàng, cảm giác được người ta tôn trọng như vậy, làm cho Khương Thích cảm động sâu sắc trong lòng.
Sau đó, trước khi mẹ của Hàn Nhượng rời đi, lại đi đến nhét một tấm thẻ vào túi Khương Thích, len lén nói: “Dì đưa cho con, cứ coi như tiền tiêu vặt mà dùng, mật mã chính là sáu số không, cứ tùy tiện cà!”
Khương Thích lập tức móc ra: “Dì, cháu không thể nhận cái này, thật sự! Quá đắt đỏ rồi ạ!”
Mẹ của Hàn Nhượng đứng một bên cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1858476/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.