Tối hôm đó Hàn Nhượng trở về, lúc nhìn thấy Đường Thi cũng ở trong nhà, người đàn ông kinh hãi.
“Cô về nước rồi sao?” Hàn Nhượng cười: “Thật sự là ngoài ý muốn, tôi chỉ là quay về thu dọn một chút, không nghĩ tới có người dọn dẹp sạch rồi.”
“Làm phiền anh rồi. Lần nào cũng nhớ tới nơi này.”
Đường Thi cảm thấy tình cảm của Hàn Nhượng đối với Khương Thích thật sự rất đáng quý, cho dù hiện tại Khương Thích vẫn không có cách nào lấy lại tự do, Hàn Nhượng vẫn như cũ nhớ tới căn nhà này, thỉnh thoảng đến đây dọn dẹp một chút, đôi khi đi rồi vẫn để lại một lá thư, thập phần quan tâm.
“Tôi một chút nữa sẽ đi thôi, các cô về rồi thật tốt, sáng sớm ngày mai tôi phải ra nước ngoài.”
Hàn Nhượng đi vào xem qua, sau đó đi ra,” Trong nhà có người từng tới sao?”
“Hả?” Đường Thi cũng không che giấu: “Hôm qua Lam Minh đưa tôi trở về, đã quá muộn nên tôi để anh ta ở lại ngủ một đêm.”
“Ồ, Lam Minh đó à.” Hàn Nhượng híp mắt cười: “Cậu chủ nhà họ Lam.”
Đường Thi gật gật đầu: “Anh quen anh ta sao?”
“Quen biết.” Hàn Nhượng lẩm bẩm: “Lam Minh sao lại tới Bạch Thành vậy?”
Đường Thi sửng sốt.
“Lam Minh đã bị Bạch Thành cho vào danh sách đen.”
Hàn Nhượng ngẩng đầu nhìn thẳng vào Đường Thi: “Không đúng, phải nói toàn bộ đội Phong Thần đều bị Bạch Thành cho vào danh sách đen rồi. Đối với người dân thành phố Hải Thành, đội Phong Thần giống như thần thủ hộ của thành phố, nhưng người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073507/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.