Cái loại ánh mắt này làm Đường Thi cảm thấy có vài phần chán ghét, cô nhíu nhíu mày, lui về sau vài bước, kéo tay Đường Duy nhỏ giọng nói: “Duy Duy, chúng ta đi."
Đường Duy không nói chuyện, hừ một tiếng rồi đi theo, kết quả Trình Y Y lại ở sau lưng gọi cô: “Đường Thi, không phải bây giờ cô đang sợ tôi đấy chứ?"
Bước chân Đường Thi hơi dừng lại.
Lão đàn ông kia đi tới bên người Trình Y Y, ôm cái eo thon nhỏ của cô ta: “Vợ này, em phách lối như vậy làm cái gì, thật là~"
"Ai nha, anh yêu, người ta không phải chỉ là không muốn bị người khác khinh thường sao?" Trình Y Y dẩu miệng hôn lên trên mặt người đàn ông kia một cái: “Cô ta khinh thường em chẳng khác nào khinh thường anh mà, em cũng không thể chịu đựng được khi người ta khinh thường anh. Em rất tức giận đó."
Lời này nói rất có kỹ xảo, dỗ đến nỗi lão đàn ông kia cực kỳ vui sướng, đem túi đồ hiệu và đồ trang điểm trong tay vừa mới mua nhét hết vào trong tay Trình Y Y: “Vẫn là cái miệng em ngọt."
"Giám đốc Đỗ, ai nha~~"
Giám đốc Đỗ?
Đường Thi tìm tòi lại những ký ức còn dư lại trong não, nhớ tới người trước mắt này, có phải Đỗ Toàn hay không?
Một ông chủ bất động sản.
Đỗ Toàn thấy biểu tình của Đường Thi, tiến lên đắc ý nhìn vào mắt Đường Thi: “À, cô đây là…?"
"Anh còn không nhận ra người này sao? Chính là người lần trước bị bắt cóc ở siêu thị ấy, lúc ấy máu chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073477/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.