Nói xong câu này cô liền quay người đi thằng. Dáng người mảnh khảnh của cô lay động trong gió, nhưng dứt khoát mà lại vững chãi.
Đây là lần thứ hai Bạc Dạ thấy Đường Thi quay người đi, và mỗi lần quay người, anh đều cảm thấy cô cách anh ngày càng xa....
Người đàn ông tóc vàng đứng tại chỗ cười và hỏi người bạn tốt của mình: “Hai người họ ly hôn rồi sao?”
Người đàn ông đứng bên cạnh tròn mắt: “Tôi gọi cậu bằng ông đã được chưa? Người ta đã ly hôn từ năm năm trước rồi.”
“Vậy cô ấy đã đi đâu trong năm năm qua?”
Đối phương một lúc lâu mới trả lời: “Ngồi tù. Nhưng tôi không qua lại nhiều với cô ấy, nên không biết chi tiết cụ thể.”
Người đàn ông con lai sững sờ một lúc, sau đó bật cười: ‘Vậy không phải là giống tôi sao?”
Trong nụ cười mang theo một ý tứ sâu xa khiến người khác không thể tách rời, khiến cho người bạn của anh cau mày lại: “Thôi bỏ đi, cậu đừng ham vui mà có ý định với Đường Thi. Mặc dù chúng tôi không thân, nhưng một người ngoài cuộc như tôi nhìn vào cũng không đành lòng. Hơn nữa tôi cũng không tin Đường Thi là một người như vậy.”
Trên thế giới này, sẽ luôn có một người đàn ông ngưỡng mộ một người phụ nữ vô điều kiện, không pha trộn bất kỳ sự vẩn đục nào của thứ tình cảm mập mờ, mà chỉ dùng một loại tình cảm biểu thị sự kính phục đối với đồng loại để đối đãi với người khác giới.
Dù sao cũng không phải tất cả đàn ông và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073191/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.