Khi Bạc Dạ đến bệnh viện vào ngày hôm sau, bác sĩ chính chữa trị cho Đường Thi đã được thay đổi, vừa nhìn thấy anh liền bước lên và đưa cho anh một số tài liệu báo cáo, rồi thở dài nói: “Cậu Bạc, tình trạng của vợ cậu không được tốt lắm....”
Bạc Dạ không biết tại sao anh lại không giải thích mối quan hệ thực sự giữa hai người họ, mà cứ để bác sĩ tiếp tục nói: “Cô ấy bị trầm cảm nặng, chắc chắn đã từng trải qua một sự kích động rất lớn, Cậu Bạc, cậu....và vợ trước đó đã xảy ra chuyện gì sao?”
Nhìn vào bản báo cáo trong tay, ngón tay của Bạc Dạ bị những tờ giấy làm cho đau nhói. Cổ hỏng anh chua chát, giống như bị một mắc nghẹn một khối bông, một lúc sau mới nói: “Không....không có.”
“Vậy sao, haiz.” Bác sĩ tháo kính xuống và lau nó: “Bệnh của cô ấy, nếu chỉ uống thuốc sẽ không thể chữa khỏi, chúng tôi đã kiểm tra, cô ấy đã có hồ sơ bệnh án, nhưng mỗi lần cô ấy uống thuốc đều không bình thường, chỉ khi có triệu chứng cô ấy mới uống thuốc để khắc chế nó. Như vậy không thể chữa trị tận gốc được, hơn nữa cô ấy cũng không phối hợp điều trị với nội tâm của chính mình....Cậu Bạc, có thể phải mất một chút thời gian. Cậu có biết cô ấy thích gì nhất không?”
Câu hỏi cuối cùng của bác sĩ khiến Bạc Dạ đóng băng tại chỗ.
Đường Thi...thích gì nhất sao?
Anh không hề biết.
Bạc Dạ cảm thấy anh không thể tiếp tục nói chuyện với bác sĩ được nữa nên chỉ tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073169/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.