“Không phải.”
Bạc Dạ còn chưa mở miệng, Đường Thi đã lớn tiếng phủ nhận với vẻ mặt lo lắng, đồng thời dùng sức kéo Đường Duy ra sau lưng.
“Duy Duy, mẹ đã từng nói với con rồi, đây không phải là ba của con, chú ấy không có bất kỳ mối quan hệ nào với chúng ta.”
Bạc Dạ nghe thấy cô nói như vậy thì cười lạnh: “Không phải? Cô cảm thấy tôi vẫn cần phải làm xét nghiệm ADN sao?”
Anh chỉ vào khuôn mặt giống hệt mình của Đường Duy, đôi mắt sắc bén của anh nhìn thấu tâm tư của Đường Thi.
“Cô giấu diếm, âm thầm mang thai con của tôi, còn sinh nó ra, nếu như hôm nay không phải tình cờ bị người đụng phải, có phải cô còn muốn giấu diếm tôi cả đời có đúng không? Nhưng để tôi nói cho cô biết, trong thân thể của đứa bé này chảy dòng máu của nhà họ Bạc, cho dù tôi hận cô, nhưng tôi sẽ không bao giờ để cho con trai của tôi phải lưu lạc ở bên ngoài, khiến nó trở thành đứa con ngoài giá thú bị mọi người phỉ nhổ.”
Đường Thi bị lời nói của anh kích thích, vội vàng đưa tay ra che lỗ tai của Đường Duy lại, sợ cậu bé sẽ đau lòng.
Mặc dù Duy Duy còn nhỏ, nhưng cậu bé rất thông minh, chuyện gì cậu bé cũng biết, cậu bé biết rõ ba chữ “ngoài giá thú” có ý nghĩa như thế nào đối với mình.
“Tổng giám đốc Bạc, anh đừng tự cho là bản thân mình rất tốt, mặc dù đúng là chúng ta đã từng là vợ chồng, nhưng anh hãy tự hỏi lại mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-tong-tai-cao-ngao/1073159/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.