Tiểu Thanh tiến vào, đập vào mắt là khung cảnh Vũ Gia đang ngồi trong phòng Cảnh Thư Nhiễm, trên tay cầm một bát cháo, bên cạnh là Cảnh Thư Nhiễm đang ngẩn người, ngoan ngoãn ăn cháo được đưa đến bên miệng.
"Há miệng ra nào A Nhiễm."
Vũ Gia mặc áo sơ mi xắn đến cổ tay, lộ ra bàn tay với khung xương tinh xảo, ánh mắt hiếm hoi lộ ra chút gì đó vui vẻ. Nàng cầm bát cháo trong tay, vô cùng kiên nhẫn đợi. Ngược lại Cảnh Thư Nhiễm ngồi bên cạnh ánh mắt có chút dại ra, gương mặt nhợt nhạt, mặc chiếc váy hai dây màu trắng đến đầu gối.
Đôi mắt nhìn về nơi vô định, thế nhưng miệng vẫn sẽ ngoan ngoãn nhai nuốt.
Tiểu Thanh nhìn một màn này, đáy lòng không khỏi run sợ.
Vũ Gia thấy có người vào phòng, lạnh lùng liếc mắt về nơi đó sau đó cất giọng, ngữ điệu có chút mất hứng.
"Ra ngoài."
Tiểu Thanh bối rối nhận lệnh, cẩn thận đóng cửa lại.
Vũ Gia hạ bát cháo đã ăn xong để trên kệ tủ, gương mặt lại trở nên dịu dàng như ban nãy, nét tức giận trong mắt vì bị làm phiền cũng không còn. Nàng vươn tay sờ lấy bờ môi có chút nứt nẻ của Cảnh Thư Nhiễm, có chút xúc động muốn hôn lên.
A Nhiễm.
A Nhiễm của nàng.
Cảnh Thư Nhiễm mãi sau này mới biết, Vũ Gia đã biết đến cô từ rất lâu về trước, trước cả khi Cảnh Thư Nhiễm gia nhập quân đội.
Vũ Gia dùng bờ môi lạnh lẽo của mình áp lên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-duoi-chan-nu-nhan/3424009/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.