Cảnh Thư Nhiễm sợ đến ngây người, máu từ trên tay Vũ Gia chảy dọc xuống, đỏ thẫm.
Từng giọt, từng giọt.
Vũ Gia đem tay mình trước mặt Cảnh Thư Nhiễm, thản nhiên nói: "Uống đi."
Cảnh Thư Nhiễm khiếp đảm nhìn đến nữ nhân trước mặt.
Thật là một người phụ nữ biến thái.
Thế nhưng lời vừa nãy Vũ Gia nói ra tuyệt đối không thể xem thường, Cảnh Thư Nhiễm đấu tranh tâm lí kịch liệt, cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm bờ môi run run mở ra, hé miệng liếm máu trên tay nàng chảy xuống.
Vị này, khó có thể diễn đạt.
Vũ Gia hưng phấn nhìn Cảnh Thư Nhiễm ngoan ngoãn nuốt lấy máu mình, kích động nói: "A Nhiễm thật ngoan."
Cảnh Thư Nhiễm ánh mắt mờ mịt cử động cổ họng, máu của Vũ Gia chảy trên môi cô, còn chảy xuống cả cổ áo sơ mi trắng tinh.
Vũ Gia rút tay lại, dùng băng gạc băng lại vết thương trên tay. Sau đó nàng đứng dậy đi đến bên góc tường, ở đó có một chiếc tủ kính đã cũ.
"A Nhiễm, thế nhưng để khiến em không chạy thoát khỏi tôi nữa, vẫn là phải có biện pháp răn dạy thích đáng."
Cơ thể Cảnh Thư Nhiễm liền run rẩy.
"Em đã có gan chạy khỏi tôi, ắt cũng có gan chịu hình phạt, đúng không?"
Trong mắt Vũ Gia hoàn toàn không có độ ấm, từ trong tủ kính lấy ra một chiếc roi, bề mặt roi chạm khắc tinh xảo, giống như là da rắn. Tỏa ra hơi thở vô cùng nguy hiểm. Chiếc roi nằm trong tay Vũ Gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-duoi-chan-nu-nhan/3424007/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.