Bàn tay Vũ Gia luồn vào trong chiếc váy trắng mỏng manh của Cảnh Thư Nhiễm, hô hấp cô một lần nữa liền bất thường, gương mặt đỏ ửng như đang có men rượu trong người.
Cảnh Thư Nhiễm ngồi trên bàn làm việc của Vũ Gia, hai chân trắng ngần bao quanh lấy eo nữ nhân kia, đôi tay run rẩy chống trên mặt bàn.
"A..ưm..." Cảnh Thư Nhiễm cố đè nén tiếng rên rỉ, thế nhưng vẫn không thể kiểm sóat được âm thanh chính mình phát ra. Tiếng rên ngọt nị giống như rót mật vào tai, vô cùng câu dẫn.
Vũ Gia đã sớm bỏ hết tài liệu trên tay ra một bên, chăm chú nhìn người dưới thân. Cảnh Thư Nhiễm rũ mắt, lông mi tựa cánh bướm, đôi mắt rất có hồn màu đen trong trẻo, ánh mắt có chút túng quẫn lại xấu hổ. Gò má ửng hồng cùng đôi môi căng mọng, đường nét gương mặt thanh tú, như hoa trong sương, như mai trong tuyết.
Chiếc váy mỏng tang nhăn nhúm lại, để lộ bờ vai trắng nõn cùng xương quai xanh tựa điêu khắc.
Bên dưới, ngón tay Vũ Gia không ngừng ra vào, ướt đẫm cả một góc bàn. Mỗi một động tác lại khiến cơ thể đối phương run bần bật, bên trong càng hút đến chặt hơn, thật là một cơ thể nhạy cảm.
Cảnh tượng này quả thật, vô cùng sắc tình.
"Đội trưởng đại nhân, em *** thật đấy, nước chảy đầy tay tôi rồi này."
Dứt lời Vũ Gia còn rút ngón tay ra giơ trước mặt Cảnh Thư Nhiễm, đầu ngón tay óng ánh nước, thủy quang lầy lội vương mùi hương ngọt ngào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-duoi-chan-nu-nhan/3423998/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.