Cảnh Thư Nhiễm không phản ứng kịp, càng không nghĩ tới sức mạnh của nữ nhân lại lớn đến khủng khiếp. Cô đập người vào thân cây gần đó, khóe miệng trào ra máu tươi, cả cơ thể gầy yếu không nhúc nhích nổi. Lục phủ ngũ tạng giống như muốn nôn ra, đau đớn từ trên người khiến Cảnh Thư Nhiễm cắn môi chịu đựng.
Mồ hôi lạnh rịn ra trên trán, và cả tay.
Hô hấp cô yếu dần, dường như một cước kia khiến miệng vết thương trên người rách toác, mất máu quá nhiều khiến thần trí Cảnh Thư Nhiễm không còn tỉnh táo.
Cô văng cả chục mét, trên mặt trắng như tờ giấy, máu trào ra đến cổ họng.
Mà ánh mắt, từ đầu tới cuối đều không chịu khuất phục.
Nữ nhân xem một màn này do chính mình gây ra, giống như đang chiêm ngưỡng một thứ thú vị, lần nữa dùng chân giẫm lên bàn tay Cảnh Thư Nhiễm.
"Rất đáng yêu. Lần nữa hỏi ngươi, tên gì."
Cảnh Thư Nhiễm cảm nhận gót giày muốn đè nát xương bàn tay, nhẫn nhục khiến vành mắt cô phiếm hồng, khó khăn mở miệng.
"...Cảnh Thư Nhiễm, alpha, mười sáu tuổi."
Lần này rốt cục nữ thiếu tướng rời gót chân, dường như có chút nghiền ngẫm.
"Đế quốc của ngươi đã thua trận, từ giờ, ngươi chính là tù binh chiến tranh."
Khi nàng nói câu này, trong mắt hoàn toàn không có độ ấm.
Tia sáng trong mắt Cảnh Thư Nhiễm dần bị vùi lấp, vành mắt càng đỏ hơn, nhưng cuối cùng chỉ cắn răng không thể nói lời nào.
"Vũ Thiếu tướng... cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-duoi-chan-nu-nhan/3423992/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.