" Bảo bối, sao còn chưa ngủ?"
Khải Hà nhíu mày nhìn cô.
Đã 11 giờ rồi, chẳng còn sớm sủa gì.
Không thấy Uyển Nhi trả lời, anh mới ngồi xuống giường. Nào ngờ cô đang thút thít.
" Bảo bối, em sao lại tèm nhem như này?"
Anh nhìn lên màn hình, lúc này bộ phim đang chiếu cảnh một đôi tình nhân chia xa trong nước mắt.
Uyển Nhi vì quá thả hồn vào phân cảnh này lên khóc sướt mướt.
Khải Hà bật cười, ôm cô vào lòng.
" Chỉ là phim thôi, đừng khóc như vậy chứ."
Uyển Nhi thuận tay cắn một miếng snack.
" Anh xem, nữ chính có phải đã quá khổ không?"
" Người ta là diễn viên, khóc đôi ba giọt là kiếm ra hàng tỷ đồng, khổ ở chỗ nào?"
Khải Hà lười biếng phân tích, nói xong liền bị cô ném cho một cái liếc mắt. Hừ một tiếng lạnh nhạt, cô không thèm nói với anh nữa.
" Khán giả nào cũng như anh, chắc mấy đạo diễn đều thất nghiệp."
Khoé miệng giật giật. Anh chỉ nói theo bản năng thôi mà?
Gạt qua chủ đề phim ảnh một bên, vì anh cũng không phải đạo diễn và anh không sợ thất nghiệp.
" Bảo bối, chúng ta đi ngủ."
Khải Hà rúc đầu vào hõm cổ cô, hít hà hương thơm dịu nhẹ, nhìn phần da thịt trắng nõn mềm mại, thứ dục vọng kìm nén suốt hai tuần dâng lên mãnh liệt, cổ họng khô khốc, anh khẽ nuốt nước bọt.
" Không, anh đi ngủ trước đi, em muốn xem hết."
Bị Uyển Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/2407074/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.