Nhận lấy đĩa thịt đã được cắt tinh tế thành từng miếng nhỏ, Uyển Nhi ánh mắt biết ơn nhìn anh.
" Cảm ơn a!"
Anh chỉ cười.
" Em từ bao giờ lại trở nên khách sáo với anh như vậy?"
" Mẹ tôi dặn, ai đối tốt với mình thì phải cảm ơn."
Uyển Nhi ngây thơ giải thích. Một cô gái với tâm hồn lạc quan, vui vẻ, luôn biết vâng lời người lớn.
" Được rồi, anh nhận lời cảm ơn này, mau ăn đi."
" Ưm."
Mọi người xung quanh đều ngây ngẩn. Xém chút nữa là bị sặc hết cả. Vài cô gái chứng kiến thì thấy ghen tị, anh quá đỗi dịu dàng với cô, họ luôn khao khát bản thân cũng được như vậy.
Được một lúc, Uyển Nhi có ý liếc nhìn đĩa tôm.
Cô chính là con người cuồng hải sản đó.
Rồi bỗng cảm thấy bản thân thật lười bóc vỏ.
Dẹp đi!
Uyển Nhi chán nản ngồi nghịch nĩa, ánh mắt vẫn không thể ngừng dán vào đĩa tôm. Đó là loại tôm hùm, lại là cỡ lớn nữa, nhìn con nào cũng thật bắt mắt, cái vỏ màu đỏ chót.
Nhìn kiểu gì cũng sẽ rất tuyệt!
Khải Hà để ý cô nãy giờ, không nhịn được mà khẽ cười thầm.
Anh gắp lấy một con tôm, dùng nĩa và thìa, rất nhanh chóng đã lột gọn vỏ, đôi tay uyển chuyển nhuần nhuyễn, thuần thục.
Anh đặt con tôm đã được tách vỏ hoàn toàn vào đĩa của cô. Uyển Nhi ngay sau đó vui mừng ra mặt, vội đón lấy con tôm, híp mắt cười.
" Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/2407047/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.