Uyển Nhi sững sờ nhìn con người trước mặt. Mọi kế hoạch đi chơi coi như sụp đổ tan tành. Cô cứ nghĩ anh đã rời đi, nào ngờ lại là chính mình mắc lừa. Anh chỉ là ra trước đứng đợi cô ở cửa, một cú lừa ngoạn mục!
- Em thấy anh đứng đợi liền không vui?
Khải Hà nhíu mày, quan sát kĩ mới thấy cô đã thay trang phục khác. Loại trang phục này, anh nhìn qua cũng mập mờ đoán được cô là đang có hẹn.
- Không có.....
Uyển Nhị vội lắc đầu xua tay, chối bay chối biến. Biết giải thích sao giờ, cô chỉ có thể nói không phải.
- Có hẹn sao?
Bị đoán trúng tâm đen, Uyển Nhi run lên nhẹ, còn có chút giật mình. Đôi mắt trong vắt như nước mùa thu mở to bối rối nhìn anh. Đã đến bước đường này, cô chỉ có thể thành thật rồi tìm cớ năn nỉ anh chứ biết làm sao được. Uyển Nhi than ngắn thở dài trong lòng, lần này cô đã quá chủ quan rồi, cứ nghĩ là qua được mắt anh.
- Tôi có hẹn họp lớp với mấy người bạn cũ....
Lòng bàn tay đã rịn mồ hôi, hai ngón tay trỏ chạm nhau không ngớt. Uyển Nhi từ nhỏ đã có thói quen như vậy, dần dần rồi thành phản xạ của bản thân luôn. Mỗi khi hồi hộp đều ra vẻ lúng túng như vậy. Hơn nữa cô trước giờ số lần nói dối đều đếm trên đầu ngón tay, căn bản Uyển Nhi chính là con người nói dối không ai tin. Khải Hà chỉ dò hỏi cô vài câu nói là vội khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/2407040/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.