Ngủ thôi Nhi Nhi...
Khải Hà hôn nhẹ lên mái tóc cô, rồi khẽ giọng nói.
Căn phòng bên này rơi vào tĩnh mịch thì căn phòng bên kia có biến...Đêm sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu Doãn Hiền không tỉnh giấc!
- Ư!
Trung Quốc tuy ban ngày nắng dịu, nhưng đêm đến, sương xuống, khí trời se se lạnh, nhiệt độ giảm xuống rất nhanh. Cái lạnh lướt qua da thịt của Doãn Hiền, khiến nàng tỉnh giấc, tìm kiếm chiếc chăn. Song bỗng nhiên nàng đưa mắt qua nhìn cái con người to lớn đang nằm trên ghế sofa lạnh lẽo kia.
"Mình phải đem chăn cho anh ta mới được.."
Ý nghĩ thoáng vụt qua, nàng rón rén nhẹ nhàng từng bước ôm chiếc chăn về phía y.
"Anh ta không thấy lạnh sao!?"
Nàng vừa lẩm bẩm vừa phủ chăn lên người Khải Hưng.
Khải Hưng vốn là ông trùm của bang Vương Đế. Tính khí nóng nảy, độ cảnh giác cao, không lúc nào là không đề phòng. Nhận thấy như có ai đó đang chạm vào người mình, y tỉnh dậy, nắm lấy cổ tay nàng kéo xuống, không chủ động, nàng ngã lên khuôn ngực rắn chắc của y.
- A....!
Doãn Hiền theo phản xạ "A" lên một tiếng...
- Sao còn chưa ngủ?
- Tôi thấy thời tiết trở lạnh....mà anh thì không có đắp chăn...nên....!
- Nên cô quan tâm tôi?
Doãn Hiền cúi mặt không dám nhìn vào mắt y, vì nàng đang nằm trên người y. Khải Hưng được thế nằm dưới, nàng tránh mắt đi đâu, Khải Hưng lại nhìn vào mắt nàng đi đó. Cảnh tượng ám muội vô cùng.
- Tôi chỉ là tội nghiệp anh thôi...
Doãn Hiền bị đoán trúng tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/134573/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.