- Ờ! Tôi không có sao!
Cô khẽ phát ra âm thanh lí nhí.
- Tôi đưa em về?
Anh đưa ra lời đề nghị.
- Không cần đâu. Làm phiền anh rồi! Cảm ơn vì lúc nãy đã giúp tôi!
- Không cần khách khí!
"Trước sau gì em cũng là người của tôi."
Dĩ nhiên anh chỉ nói vế trước, vế sau thầm nhủ trong đầu!
Anh không nói gì, quay lưng bước lên xe, chớp nhoáng chiếc xe đã phóng đi mất.
- Chị Uyển Nhi!
Doãn Hiền cuối cùng cũng đuổi kịp. Vừa thở dốc vừ gọi tên cô.
- Hiền Hiền! Cái con nhóc nhà em! Ai? Là ai cho phép em lên đây quậy phá?
Uyển Nhi vừa giáo huấn, vừa kéo tai của Doãn Hiền!
- Á á!
Doãn Hiền vội vàng giải thích.
- Em nhớ chị mới lên đây thăm mà!
- Em còn chưa biết lỗi! Vẫn còn trả treo được. Thăm chị thì phải đến kí túc xá, mắc cái gì mà vào mấy chỗ như thế này? Nếu còn tiếp tục nói dối, chị sẽ lập tức trả em về với chú dì! Kể hết tội lỗi của em ra!
- Được rồi! Được rồi! Em khai mà, Nhi tỷ tỷ đừng bắt em về!
Doãn Hiền bị đe doạ lập tức khai hết tất cả! Nàng rất lấy làm ngạc nhiên, trước giờ Uyển Nhi chị gái nàng vốn rất cưng chiều nàng, lại hiền lành nữa, sao hôm nay đột nhiên theo phe bố mẹ nàng thế?
- Cho em về kí túc xá của chị đi! Rồi em sẽ kể cho chị nghe!
- Được đi thôi!
Hai chị em cô bắt taxi trở về phòng của cô! Nói là kí túc xá nhưng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phuc-bao-boi/134560/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.