n hòa, ánh mắt nhu hòa, dưới ánh nến vàng ấm áp, lại trong suốt tựa như hơi nước. 
Trên gò má nàng rõ ràng không thoa bất kỳ son phấn nào, nhưng được nhuộm bằng một màu đỏ ửng tự nhiên và nhàn nhạt. 
Làn da của Thẩm Nguyên trắng nõn không tì vết, hơi nhuộm chút màu sắc thì giống như trang điểm rất khéo léo, đẹp đến không gì sánh được. 
Lục Chi Quân im lặng, kiên nhẫn nghe mỹ nhân nói, tuy không nói nhiều nhưng ánh mắt nhìn Thẩm Nguyên rất ôn hòa. 
Hắn vừa định mở miệng trả lời Thẩm Nguyên thì Giang Trác đi vào trong điện với khuôn mặt khác thường. 
Giang Trác liếc mắt nhìn Thẩm Nguyên đang ưỡn bụng bầu, chỉ hạ thấp giọng nói thì thầm gì đó vào tai Lục Chi Quân. 
Thẩm Nguyên thấy Giang Trác dường như không muốn nàng biết chuyện gì đã xảy ra, nên nhìn Lục Chi Quân. 
Lúc này, Lục Chi Quân cũng đang nhìn nàng, tầm mắt của hai người giao nhau một chỗ thì nàng thấy sắc mặt của nam nhân không có sự thay đổi nào. 
Chỉ có đôi mắt phượng sâu thẳm như đầm vẫn đang nhìn chăm chú nàng một cách dịu dàng, rất có một khả năng làm lòng người cảm thấy bình yên. 
Bây giờ, Thẩm Nguyên lại bị Lục Chi Quân nhìn như vậy, cũng sẽ không giống như trước đây, trước, ánh mắt của nam nhân sẽ thiêu đốt khuôn mặt của nàng, nhưng theo bản năng, vẫn cụp mắt xuống. 
Lục Chi Quân trầm giọng nói: “Chỉ là một số việc của biên cương mà thôi, ta đi rồi sẽ trở về ngay.” 
Thẩm Nguyên gật đầu. 
Sau khi Lục Chi Quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964408/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.