Thẩm Nguyên gọi xong, vốn tưởng rằng Lục Chi Quân vẫn đang ngủ, cũng sẽ không nhanh chóng đáp lại nàng, nhưng không ngờ, nàng vừa nói dứt câu, nam nhân bất ngờ mở mắt ra. 
Vẻ mặt của Lục Chi Quân có chút mệt mỏi, đôi mắt thâm sâu chứa đầy tơ máu nhàn nhạt. Tuy tuổi hắn lớn hơn Thẩm Nguyên, nhưng trong ấn tượng của nàng, khuôn mặt của hắn vẫn cực kỳ trẻ tuổi và đẹp trai, nhưng hôm nay lại lộ ra hốc hác mà nàng chưa từng thấy trước đây. 
“Tỉnh rồi à?” 
Hắn khàn khàn giọng hỏi xong, giọng điệu rất bình tĩnh, Thẩm Nguyên không nghe thấy gợn sóng gì trong đó. 
Lục Chi Quân luôn giỏi kiềm chế cảm xúc của mình. 
Chỉ có điều từ sau khi Thẩm Nguyên tỉnh lại, sức lực nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của nàng rõ ràng nặng hơn một chút, khiến xương ngón tay nàng hơi đau đớn. 
“Quý Khanh, chàng nắm tay ta nhẹ một chút…” 
Thẩm Nguyên bất đắc dĩ mềm giọng nói, Lục Chi Quân thấp giọng nói: “Được.” 
Lập tức cẩn thận đỡ nàng dậy, sau khi Thẩm Nguyên dựa lưng vào giường Bạt Bộ, nam nhân thuận thế đặt một cái gối mềm sau lưng nàng. 
Thẩm Nguyên hôn mê khoảng một ngày, nàng vừa tỉnh lại, thân thể còn hơi yếu ớt, nói chuyện cũng không có bao nhiêu khí lực. 
Thấy môi mềm mại của nàng khẽ mở ra, dường như muốn hỏi hắn điều gì đó. 
Lục Chi Quân nhanh chóng đoán được Thẩm Nguyên định hỏi hắn cái gì, thấp giọng trả lời: “Thẩm Du đã bị tống vào ngục rồi, Phủ doãn Thuận Thiên phủ sẽ dựa theo luật pháp mà xử lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964405/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.