Cả hai trò chuyện một lúc trong sảnh của hồ Hạm Đạm một lát về thời cuộc trong triều và nước Điền[1]. 
[1] Nước Điền: Từ gốc “滇地”, (có thể gọi là Vân Nam) là một nhà nước được người Điền lập ra. Họ là những người sống quanh hồ Điền Trì ở khu vực miền bắc Vân Nam, Trung Quốc từ khoảng giữa thời kỳ Chiến Quốc cho tới tận thời kỳ Đông Hán. Người Điền tộc chôn cất những người đã chết trong các hầm mộ thẳng đứng. Tiếng nói của người Điền có lẽ có liên quan tới các ngôn ngữ của ngữ tộc Tạng-Miến 
Uất Trì Tĩnh không thể không xúc động, quyền thần như Lục Chi Quân thường sẽ rơi vào kết cục có mới nới cũ. 
Phàm là quân vương có chút dã tâm, cũng sẽ không cho phép có nhân vật như vậy tồn tại trong triều. 
Nhưng muội muội ruột của hắn là Thẩm Nguyên, lại là thê tử của Lục Chi Quân. Uất Trì Tĩnh tràn ngập áy náy với Thẩm Nguyên, hơn nữa còn muốn bù đắp cho nàng. 
Đồng thời cũng cảm thấy, nhìn toàn bộ Kỳ triều, không phải ai cũng có thể cưới muội muội Thẩm Nguyên nàng được. 
Lục Chi Quân xem như là nam nhân miễn cưỡng xứng đôi với nàng, nếu tuổi của hắn nhỏ hơn mấy tuổi, gần trạc tuổi của Thẩm Nguyên, vậy hắn ta sẽ càng hài lòng với muội tế (em rể) Lục Chi Quân. 
Uất Trì Tĩnh và Lục Chi Quân trò chuyện hồi lâu, nhưng hắn ta vẫn không quên mục đích đến công phủ lần này. 
Đến hoàng hôn, mặt nước trên hồ Hạm Đạm dường như được bao phủ bởi ánh vàng ấm áp của buổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964401/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.