Thẩm Nguyên lại thấy, nữ tử trước mắt có dung nhan tuyệt trần, còn quyến rũ hơn hoa, mặc một bộ trường sam cổ đứng, trên ống tay áo rộng màu hồng, còn thêu hoa đào và nhụy lê sống động như thật. 
Vóc người của nàng ta hơi thấp hơn Thẩm Nguyên một chút, đôi mắt phượng ấy rất có thần thái khi nhìn thấy người, bởi vì nàng đang đứng đối diện với ánh sáng mặt trời, nên đồng tử của nàng cũng có màu hổ phách. 
Vẻ kinh ngạc trên mặt Thẩm Nguyên không hề phai nhạt, chỉ ngạc nhiên hỏi: “Trăn Trăn?” 
Nhìn thấy mái tóc đen của Trăn Trăn cũng đã biến thành kiểu tóc của phụ nhân hiền hậu, suy nghĩ của Thẩm Nguyên cũng từ trong hồi ức quỷ dị hồi nãy được kéo về hiện thực. 
Thẩm Nguyên vốn tưởng rằng mình gặp phải ảo giác, nhưng chỉ đến khi nhìn thấy Bích Ngô nhìn Trăn Trăn, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, lúc đó nàng mới xác định nữ tử trước mặt mình chính là Trăn Trăn. 
Trăn Trăn cũng theo tầm mắt hồi nãy của Thẩm Nguyên, nhìn về phía cổng hai bên, khó hiểu hỏi: “Tỷ xem hai cái này làm gì thế?” 
Trên mặt Thẩm Nguyên dần dần lộ vẻ hưng phấn, nhưng lại có chút vội vàng hỏi: “Sao muội cũng ở phủ phụ quốc tướng quân?” 
Trăn Trăn nhếch khóe môi lên, khi nàng ta cười rộ lên, phảng phất như trong xương cốt đều thấm đẫm vẻ mê hoặc, “Việc này á hả, chuyện dài lắm.” 
Cả hai đã không gặp nhau trong nhiều năm, vì vậy họ tìm đến một cái đình nhọn gần đó và ngồi xuống. 
Thẩm Nguyên quen Trăn Trăn vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964397/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.