Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Nguyên ửng đỏ, gật đầu trả lời: “Ừm.” 
Thân hình cao lớn, cường tráng của nam nhân ôm chặt lấy nàng sau lưng Thẩm Nguyên, rồi im lặng dùng bàn tay to thấy rõ xương ngón tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng, gần như bao vây lấy nàng trong một không gian nhỏ hẹp. 
“Vậy dạy nàng thể chữ Nhan ha.” 
Lục Chi Quân thấp giọng nói, lập tức dẫn dắt bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Nguyên, viết một chữ “Nguyên” trên giấy Tuyên Thành một cách lưu loát. 
Chữ Nguyên được nam nhân viết một cách mạnh mẽ và có hồn, mang một vẻ uy nghiêm và hào hùng. 
Thẩm Nguyên cực kỳ thưởng thức kiểu chữ này, nhưng vẫn cố tình chậc nhẹ một tiếng, hối hận trả lời: “Quan nhân nói đúng lắm, kiểu chữ này quả nhiên không thích hợp với thiếp thân, không biết quan nhân có thể dạy thiếp thân một kiểu khác được không.” 
Lục Chi Quân không lập tức trả lời nàng, ngược lại nghiêng người lại tới gần Thẩm Nguyên một chút. 
Hắn đang mặc quan phục, nha bài bên hông và thẻ bài tua rua màu chàm đột nhiên chạm vào phía sau eo nàng, lớp vải của váy mùa hè khá mỏng, nên khi thẻ bài tua rua chạm vào một chút, không hề lướt qua thắt lưng nàng, trái tim Thẩm Nguyên như bị vật gì đó cào qua. 
Trên mặt phù dung to như bàn tay cũng đỏ bừng lên bởi một vài suy nghĩ khó tả nào đó, chẳng hạn như tư thế nguy hiểm hiện tại của nàng với Lục Chi Quân. 
Thẩm Nguyên mơ hồ cảm thấy nhất định Lục Chi Quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964376/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.