Bên trong Viễn Hương Đường, có tới chín cửa sổ dài chạm khắc điêu khắc hoa văn từ sàn đến trần, ánh nắng buổi trưa xuyên qua cửa sổ, sau khi chiếu vào bên trong phòng, làm nổi bật cả sảnh tiệc rộng rãi và sáng sủa. 
Sau khi mọi người ngồi xuống, một phần tư giờ đã trôi qua. 
Lục lão thái thái liền sai người đến cửa công phủ tìm hiểu một phen, gã sai vặt trở về bẩm báo nói, vẫn chưa nhìn thấy xe ngựa của công gia. 
Điều này có nghĩa là Lục Chi Quân không biết khi nào mới về dự yến tiệc, có khả năng có thể không đến. 
Mặc dù hắn là gia chủ, nhưng một đại gia đình không thể chờ một mình hắn, cuối cùng Lục lão thái thái cũng buông lời, cho các vị tiểu bối đều động đũa dùng thức ăn. 
Lư thị ngồi đối diện bàn Bát Tiên, ngước mắt liếc mắt nhìn Thẩm Nguyên, thì thầm với Lục Kham một cách kỳ lạ: “Nàng không thông báo một tiếng cho Ngũ thúc con, không biết là có tâm tư gì đây, đúng là chuyện tốt như vậy, cứ thích nhìn thúc cháu hai người có mâu thuẫn đấy à?” 
Lư thị không cố ý kiểm soát âm lượng nói chuyện, những người đang ngồi cùng bàn tiệc có thể nghe rõ những lời bà nói. 
Lục lão thái thái biết rõ những lời này của Lư thị là có ý chỉ, bà đây đang thầm mỉa mai rằng Thẩm Nguyên cố tình châm ngòi mâu thuẫn giữa thúc cháu bọn họ. 
Nhưng dù sao Thẩm Nguyên cũng là chủ mẫu của công phủ, Lư thị không nên nói lời vô nghĩa trước mặt rất nhiều con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964372/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.