Tháng ba, quang cảnh mùa xuân ở kinh thành trong xanh. 
Xe ngựa Vĩnh An Hầu phủ chạy đến ngôi mộ ở ngoại ô xa xôi, hôm nay là tam thất của Khấu thị, hôm nay Lưu thị và Thẩm Hàm cố ý đến đây để đốt một ít tiền giấy cho người đã khuất cho Khấu thị. 
Khấu thị đã phạm tội ác như thế, Lục gia nhất định không cho chôn xác bà trong lăng mộ tổ tiên, mẫu tộc của bà cũng cảm thấy hành vi của bà làm bại hoại tổ tiên, nên không chịu chôn bà trong lăng mộ nhất tộc tổ tiên của Khấu thị. 
Sau khi Khấu viện phán nhận thi thể của nữ nhi về, liền cho hạ nhân chôn bà ở ngoại ô kinh thành. 
Sau khi Lưu thị ra lệnh nha hoàn bày hết điểm tâm và trái cây tươi theo mùa trước lăng mộ của bà, rồi cùng Thẩm Hàm lên xe ngựa Hầu phủ, sau đó ra lệnh cho người đánh xe quay ngựa về phủ. 
Tiếng bánh xe lăn, hàng liễu ngoại ô đã xanh tươi. 
Trong toa xe ngựa Hầu phủ không tính là rộng rãi, thậm chí có thể nói là chật chội, Thẩm Hàm và Lưu thị ngồi cạnh nhau, bả vai cũng cọ cọ vào nhau. 
Khuôn mặt Thẩm Hàm vì vậy mà biểu hiện vẻ cáu kỉnh, nhưng lại nghe Lưu thị buồn bã nói: “Ai, biểu di mẫu của con thật sự quá đáng thương, năm đó khi nàng mới gả vào Quốc công phủ, quản lý mấy trăm nô bộc của công phủ, còn được triều đình phong cáo mệnh, nở mày nở mặt nhất. Đâu ngờ sẽ rơi vào kết cục thê thảm như vậy, ngay cả tang lễ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964360/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.