Tay trái đeo ngọc ban chỉ của Lục Chi Quân đặt lên tay vịn ghế bành, chỉ ngồi ở đó thôi mà đã khiến người ta cảm thấy được sự áp bức, không giận tự uy. 
Thẩm Nguyên liếc Lục Chi Quân một cái, thật ra nàng không ngờ rằng hắn về phủ sớm như vậy. 
Lưu thị run sợ quan sát hai người ngồi trên chủ vị, thầm cảm thấy mấy câu mà mình vừa nói đã bị Lục Chi Quân nghe được rồi. 
Hắn vốn không thích nói cũng không thích cười, khóe môi lạnh lẽo đang hơi rủ xuống, trên mặt lộ ra chút lãnh đạm. 
Lưu thị và Thẩm Du nhìn nhau, cả hai đều quyết định đều hạ quyết tâm rằng họ muốn trở về phủ. 
Dù sao Thẩm Du tuổi còn trẻ nên không kìm lòng được, Lưu thị không còn cách nào, đành phải ôm da đầu tê dại, run giọng nói với Lục Chi Quân: “Trấn Quốc công…Nguyên tỷ nhi chúng ta vừa nói cơ thể của nàng không thoải mái, muốn quay về nghỉ ngơi trước…Ta và Du tỷ nhi… Chuẩn bị trở về Hầu phủ.” 
Dứt lời, Lưu thị và Thẩm Du không đợi Lục Chi Quân trả lời, liền chạy trốn muốn rời khỏi sảnh Y Điệp. 
Nhưng hai người còn chưa kịp bước qua cánh cửa thì đã bị người hầu do Giang Phong cầm đầu ngăn lại. 
Vẻ mặt của cả Lưu thị và Thẩm Du đều hoảng sợ. 
Hai người chỉ nghe giọng nam ôn hòa phía sau truyền đến, quan tâm hỏi: “Thân thể không thoải mái à?” 
Thẩm Nguyên lắc đầu với Lục Chi Quân, nhẹ nhàng trả lời: “Bây giờ khá hơn rồi.” 
Khấu thị từng nói với Lưu thị rằng Lục Chi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/964350/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.