🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm càng tối, cơn mưa phùn trong kinh thành càng dày, khói đêm dần dần bốc lên.

Giang Phong tất nhiên cũng nhìn thấy dấu tay trên mặt Thẩm Nguyên.

Khuôn mặt của mỹ nhân như hoa sen có dấu tay lớn nhỏ, chỉ to bằng bàn tay, tuy mặt mày tinh xảo, nhưng luôn có cảm giác mảnh khảnh và mềm mại, yếu ớt.

Làn da của Thẩm Nguyên mịn màng như tuyết mới, nhẹ nhàng phủ kín, nếu nhìn hơi gần gương mặt của nàng thì càng cảm thấy giống như chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào một chút là sẽ vỡ ngay.

Một mỹ nhân nhu nhược như vậy, lẽ ra sẽ được đặt trong lòng bàn tay thương yêu sủng ái.

Rốt cuộc là ai nhẫn tâm như vậy, dám hạ thủ với khuôn mặt này?

Càng chưa kể, nữ nhân là người biết chiều lòng mình.

Nữ nhi gia quan tâm nhất vẫn là khuôn mặt này.

Bị phụ thân mắng chửi vốn là một chuyện khó có thể nói ra, Thẩm Nguyên cũng nhất thời không thể đưa ra lý do phù hợp.

Lục Chi Quân hỏi xong, nàng liền hơi rủ mắt xuống, tay vẫn phủ lên gò má chưa dời xuống.

Lục Chi Quân thấy Thẩm Nguyên không nói lời nào, liền lạnh lùng liếc Bích Ngô bên cạnh nàng một cái.

Bích Ngô bỗng dưng giật mình một cái.

Bất cứ ai nhìn thấy Lục Chi Quân, trong lòng đều sợ hãi muốn chết.

Cho nên Bích Ngô nói hết tất cả một năm một mười dưới ánh nhìn chăm chú của Lục Chi Quân ——

“Hầu gia có lẽ là hiểu lầm cô nương chúng ta, ông ta cho rằng cô nương mỗi lần xuất phủ là

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-sung-the/237923/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.