“Làm sao vậy, có đau không?”
Thiên Dạ cầm trong tay dược thảo vừa nhai nát, nhẹ nhàng đắp lên miệng vết thương chằng chịt trên người Thunder, một bên cẩn thận thổi thổi, một bên thân thiết hỏi hắn.
“Không có việc gì, chỉ là vết thương nhỏ, kì thật không cần đắp thảo dược.”
Con ngươi màu vàng lợt tràn đầy nhu hòa, Thunder nhẹ giọng nở nụ cười, không chút nào để ý nói, đối với thể chất của thú nhân, căn bản đúng là không cần dùng thảo dược, vết thương kiểu này trên người hắn rất mau sẽ tự liền lại.
“Làm sao lại như vậy được, nhất định là phải bôi!”
Thiên Dạ không cho là đúng nói, phi thường kiên trì muốn dùng thảo dược, nhìn vết thương lớn nhỏ trên thân hắn, nàng cực kì đau lòng, tất cả đều là vì nàng a… Thunder im lặng không nói tiếp nữa, chỉ là trong mắt ôn nhu ngày càng sâu, tuy rằng trước sau không giống nhau, nhưng hắn vẫn là yêu thích tiểu giống cái hiện tại, đầy quan tâm cho hắn.
“Ta… từ sau sẽ không tùy tiện đi cùng với ai nữa… sự tình lần này thật làm ta hối hận vạn phần.” Do dự trong chốc lát, tuy nhiên Thiên Dạ vẫn lựa chọn đem nội tâm nói ra.
“ Ân.”
Thunder sửng sốt nhìn nàng, sau đó vẫn là gật đầu, ý tứ của nàng hắn rõ ràng, đây vẫn là do hắn đã làm sai, không phải sao. Thiên Dạ giơ lên khóe miệng, tâm tình đột nhiên cảm thấy rất tốt, tối tăm còn lại trong lòng tất cả gần như được tán đi.
“Đúng rồi, sau này hắn sẽ lại đến nữa hay không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-phu-cuong-cuong-thuong/1523619/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.